Lạc Thất cũng không rõ lắm lý do gì mà mình lại động lòng với Doãn Kỳ Uân. Hmm, có thể là vì người này ăn nói trơn tru, cũng có thể là vì người này đem lại cho y một cảm xúc chân thật khó ai sánh được…
Lạc Thất nghiêng đầu, nhìn nam nhân đang cặm cụi ở trong bếp. Chậc, quả nhiên người này là lựa chọn đúng đắn của đời y mà!
- Sao vậy? Rất đẹp trai sao?
Doãn Kỳ Uân đem món thịt bò xào để lên bàn. Môi nhếch lên một nụ cười khẽ càng làm tăng thêm phần mị hoặc.
- Cũng được!
Lạc Thất mỉm cười, sau đó dùng đũa gắp thức ăn. Người thương của y rất tài nha! Không những giỏi làm ăn trên thương trường mà việc nhà cũng vô cùng thành thạo!
Khẽ đánh mắt sang món gà chiên trước mặt. Lạc Thất không khỏi nhớ đến kỷ niệm đầu tiên hai người gặp nhau. Tính ra thì…cũng có chút buồn cười…
…
Sau khi cùng mẹ trở về Canada, tâm trạng của Lạc Thất không mấy vui vẻ gì. Trong lòng y vẫn luôn vì chuyện của bản thân và Lam Khải Lương mà cảm thấy bức bối. Làm bạn suốt bao nhiêu năm trời bây giờ lại phút chốc biết tin cả hai là anh em cùng cha khác mẹ. Chưa kể cái người kia lại còn có tình cảm với y. Mới nghĩ đến đã thấy rối như tơ vò.
Dẫu cho chuyện bản thân không phải con ruột của ba ba y đã biết từ trước. Chỉ là không ngờ trái đất sẽ tròn như vậy…
Y còn nhớ khi bản thân còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398979/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.