Xin…xin lỗi, hông hông cố…- Cút ra đi!
An Hòa khép nép sợ hãi mà khum rúm người. Cậu định cúi xuống nhặt bánh thì đã bị Liễu Trân không nương tay hất mạnh sang một bên.
An Hòa chưa kịp phản xạ gì, còn tưởng rằng sẽ phải chịu đau. Ấy thế mà lại không cảm nhận được sự đau đớn nào cả. Ngược lại còn cảm thấy có gì đó mềm mềm ấm ấm.
- Đụng trúng người khác rồi còn lớn tiếng? Thái độ của Điệp phu nhân đúng là khiến người ta mở mang tầm mắt!
Lam Khải Lương lạnh lùng cười khinh. Hắn từ đầu đến cuối đều luôn chú tâm quan sát cậu. Quả nhiên chỉ cần tách khỏi người khác một tí là cậu đều sẽ gặp chuyện ngay mà. Nhìn thấy cậu như con thỏ nhỏ bị người ta ức hiếp. Lửa giận trong lòng Lam Khải Lương đều không ngăn được mà cuộn trào. Người phụ nữ này rõ ràng là đụng trúng cậu trước vậy mà lại lên mặt không biết phép tắc. Cái danh Điệp phu nhân quả là không nói quá. Một người phụ nữ đanh đá, chua ngoa khiến người ta chán ghét!
- Thì sao chứ? Ai kêu nó đụng trúng tôi làm gì?
Thấy áp bức của gã đàn ông đối diện. Liễu Trân có chút chột dạ. Nhưng bà ta nghĩ ở đây dù sao cũng là đất của Điệp gia. Do đó liền không sợ hãi mà lên mặt dọa nạt ngược lại.
- Bộ đầm của tôi mấy người biết bao nhiêu tiền không? Nhìn dáng vẻ của cậu ta xem, đền nỗi à?
Bà ta khinh bỉ mà nhìn An Hòa. Vì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398950/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.