Biệt thự của nhà họ Điệp…
- Nhìn cậu bây giờ không khác gì một kẻ biến thái theo dõi cả! Chậc, hồi đó làm nghiệp quá chi không biết…Đúng là hết nói!
Ngô Tuấn Kỳ tặc lưỡi trêu chọc. Bữa tiệc hôm nay có thể xem là tiệc hóa trang khi các khách mời đều phải đeo mặt nạ. Đây cũng là lý do mà anh dẫn hắn đến. Chứ nếu mà để Đồng Đồng nhìn thấy hắn nhất định anh sẽ không được yên đâu. Haiz, Lam Khải Lương chết bầm, cậu xem vì cậu mà ông đây khổ thế nào kia kìa!
Mà Lam Khải Lương từ đầu đến cuối lại chẳng để người bên cạnh vào trong mắt. Từ lúc bước vào sảnh của bữa tiệc hắn đã không khỏi tìm kiếm bóng dáng của một người rồi.
“Hòa Hòa…”
Đôi con ngươi không khỏi rung động khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc. Đối diện với hắn, An Hòa đang loay hoay với cái mặt nạ. Trông cậu vẫn giống như xưa, đều là một bộ ngốc nghếch đến đáng yêu. Bất giác, khóe môi hắn không ngăn được mà cau lên. Mà biểu cảm đó đều thu hết vào tầm mât của Ngô Tuấn Kỳ khiến anh chép miệng cảm thán.
- Mất đi rồi thì mới biết trân trọng, nghiệp báo của cậu lo mà gánh đi!
Nói xong liền đặt tay lên vai bạn mình đập nhẹ hai cái. Kế đó liền bước qua chỗ của hai anh em cậu đang ngồi.
- Hửm…
An Hòa vừa được em trai giúp cột lại chiếc mặt nạ liền cảm thấy có ai đó đang nhìn mình. Cậu xoay qua xoay lại sau đó tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398949/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.