Bước ra khỏi phòng tắm với mùi hương bạc hà mát mẻ trên cơ thể tỏa ra bay thoang thoảng theo gió truyền đến xung quanh. Cái mùi hương êm dịu khiến người khác tận hưởng sự thư giãn và yên bình.
"Sao còn chưa sấy tóc?"
Lục Phong Diễn bước đến bên cái ghế mà An Nghiên Hy đang ngồi, anh nhìn thấy hành động mà cô đang làm là dùng khăn lau tóc chứ không dùng máy.
"Một chút sẽ khô ngay, không cần phải dùng đến." Thật ra, là do cô sợ bản thân sẽ dùng và làm hỏng đi nó. Những thứ trong nhà anh không có cái nào là tầm thường, mỗi đồ vật đều rất đắt nên cô không dám sài tới.
Nghe An Nghiên Hy nói xong, Lục Phong Diễn khuôn mặt không đổi biểu cảm, anh bước đến và trực tiếp cắm điện máy sấy, rồi giật lấy cái khăn cô cầm trên tay, quăng nó lên giường, âm giọng trầm thấp:
"Em bướng cũng phải đúng lúc đúng nơi vào, tôi bảo em thế nào thì cứ làm thế nấy đi, giờ đang là giữa đêm, em ngồi đó lau tóc rồi khi nào đi ngủ??"
Vừa chất vấn, anh vừa dùng hành động đưa máy sấy lên cao, trực tiếp cầm tóc cô lên mà sấy.
Cái gì cũng cần đến tay anh, không bao giờ mà anh nói một lần cô gái bướng này chịu nghe cả! Bắt buộc anh phải đích thân làm những việc nên làm.
An Nghiên Hy ngây ngốc, hành động của Lục Phong Diễn thực sự quá nhanh để cô kịp phản ứng. Sau vài giây tự điều chỉnh cảm xúc, cô im lặng và để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-ay-lieu-co-phan-em/3737994/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.