Người đàn ông lúc nãy ngăn Mạnh Cầm là A Đào, hắn là cây kiếm gỗ ban nãy lúc giao chiến ở dưới mật thất Dương Mộc Thanh đã triệu hồi đến.
- Ngươi vẫn nên giữ nửa cái mạng của mình lại đi. Dù ngươi có truyền hết tu vi thì vết thương cũng không thể khép lại. Ốc Sên Tinh ngươi đem nó đến đây.
Lúc này Ốc Sên Tinh mới xoè tay ra, Tinh linh nhỏ bay đến bên giường rồi dừng trước vết thương của cô. Nó xoay một vòng, rất nhiều hạt nhỏ màu xanh lá sáng lấp lánh rơi xuống vai và lưng cô. Tinh linh nhỏ đập cánh bay đến từng vết cào đặt tay lên. Ngay lập tức rêu tản xuất hiện dần bao phủ lấp kín miệng vết thương lại.
Dương Mộc Thanh cảm nhận sự ngứa ngấy ở lưng, cô nhíu mày. Do có A Đào ở đây trấn áp nên đám ma nhân bên cạnh Đàm Mạnh Hùng mới không tấn công cô được như lần trước.
Khoảng một khắc trôi qua. Tinh linh nhỏ thu lại những đám rêu trên người cô lại, vết thương đã hoàn toàn được chữa lành. Tấm lưng không để lại dấu vết gì cả giống như chưa từng chịu bất kỳ thương tổn nào. Mọi người ai cũng ngạc nhiên bởi khả năng chữa lành của cô bé nhỏ này riêng A Đào thì thấy cũng bình thường.
Một lát sau Dương Mộc Thanh cũng đã tỉnh lại. Cô đã được Ốc Sên Tinh thay cho y phục mới. Tinh linh nhỏ thấy cô đã tỉnh liền bay đến trước mặt, cô đưa tay ra đón lấy.
- Cảm ơn ngươi! Vất vả rồi.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3506404/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.