Mật thất không còn chống đỡ được lâu. Dương Mộc Thanh không có thời gian suy nghĩ nhiều nữa cùng Đàm Mạnh Hùng đi lên cầu thang để ra ngoài. Nhưng cánh cửa đã bị khoá lại, dù hắn lấy vai hất mạnh vào cửa cũng không hề nhúc nhích. Nhưng cô không hề hoảng loạn nói:
- Có lẽ Huyết Quỷ muốn chôn sống chúng ta tại đây.
Lần này đất, cát, xi măng đã sụp xuống tới gần sát lưng hai người rồi. Đàm Mạnh Hùng càng gấp gáp dùng hai tay cố gắng kéo cánh cửa ra hai bên. Mười đầu ngón tay đã trầy trụa nhưng hắn không chịu bỏ cuộc. Một bàn tay thon dài trắng nõn nắm lấy cổ tay của hắn rồi kéo mạnh đi.
Đến khi mở mắt ra, khung cảnh trước mặt là sự hoang tàn. Quán ăn Trung Hoa đã bị sụp đổ thành một đống hỗn loạn. Anh đưa mắt tìm kiếm thì thấy Dương Mộc Thanh nằm ở gần đó, trên lưng là chiếc áo rách dính đẫm máu, vết thương không ngừng chảy máu. Anh chạy tới lật người cô lại nhưng cô đã bất tỉnh.
Đàm Mạnh Hùng lấy điện thoại gọi cho Vương Quân đến.
- Về nhà!
- Đàm tổng anh không bị thương ở đâu nghiêm trọng chứ?
Đàm Mạnh Hùng không trả lời gọi điện thoại bảo Ngô Khiêm đến nhà hắn chờ sẵn. Sau đó cởi áo sơ mi của anh ra quấn lên chỗ vết thương của cô để cầm máu. Nhưng cái áo trắng rất nhanh đã bị nhuốm đỏ.
Lần này anh đã không thể bình tĩnh được nữa. Anh nổi nóng quát lớn với Vương Quân:
- Nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-yeu-phuc-anh/3505862/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.