16.
Tôi không thể đứng vững, đôi chân trở nên mềm nhũn.
Tôi biết rằng trong tình huống này mình phải giữ bình tĩnh nhưng nỗi sợ đã chiến thắng mọi thứ, tâm trí tôi trở nên trống rỗng.
Bên ngoài cửa sổ, bất chợt một tia sáng trắng lớn loé lên.
Tiếp theo là một tiếng sấm sét lớn, vang dội như tiếng bom nổ.
Tiếng sét khiến tôi tỉnh táo một chút, đầu óc tôi lúc này như bắt lấy một chiếc phao cứu sinh.
Âm thanh!
Chỉ cần lắng nghe.
Cuối cùng tôi cũng nhớ ra rằng ông ta vẫn là một người mù!
Tiếng sấm vẫn còn đang gầm rú.
Tôi không do dự, lập tức di chuyển cơ thể, bước lên đầu ngón chân, lùi ra khỏi phòng ngủ.
Lưỡi dao của anh ta vừa lướt qua bức tường mà tôi vừa tựa vào.
Tiếng sấm đã dần dần xa dần, tôi đứng đó, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Rất may mắn, đêm nay là một đêm có sấm sét.
17.
Tiếng sét hoàn toàn biến mất không còn nghe thấy nữa. Khoảng cách từ nơi tôi đứng đến phòng khách, vẫn còn một quãng.
Tôi biết chỉ cần chờ đợi một tiếng sét nữa. Lợi dụng tiếng sét để che giấu, tôi sẽ chạy thoát ra ngoài.
Tôi muốn chạy thoát thân!
Nhưng anh ta… anh ta cũng bất ngờ dừng lại.
Anh ta vươn tay, sờ lên bức tường.
Trên đó, dính đầy mồ hôi của tôi.
Đôi chân tôi cố gắng không run rẩy.
Những giọt mồ hôi từ trán tôi lăn dài nhưng tôi không còn tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-mu-cua-toi-la-ke-sat-nhan/3429500/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.