Chương 87
Quả đúng như hắn nói, ngay ngày hôm sau, vừa đến trường chúng tôi đã nghe được tin cháu trai tập đoàn Nhi Mun chuyển từ trường quốc tế KQS sang ngôi trường bé nhỏ, thanh bình này học. Chưa ai biết lí do là gì cả. Trần Đức Bon cũng thật đáng sợ mà, chưa đến một ngày đã tra ra thông tin của hắn rồi chuyển luôn đến trường LQ B học.
Tôi đành phải nắm tay hắn động viên, an ủi:
"Đừng lo mà, anh ta không dám làm gì cậu đâu, fan cậu sẽ giết chết."
Hắn lắc đầu bất lực:
"Linh chưa biết hắn ta đạt quán quân Karate cấp quốc gia à? Cả trăm đứa con gái cũng không đánh nổi đâu."
Tôi nuốt nước bọt, quả thật đáng sợ, đến hắn còn dè chừng thì tôi hiểu được mức độ kinh khủng của Trần Đức Bon rồi.
Đang trên lớp, nắm tay nhau cũng phải dè chừng liếc ngó khắp nơi ý, sợ có ai phát hiện ra thì toang.
"Chắc không sao đâu, đừng lo..."
Hắn nhướng người, ghé vào tai tôi thì thầm:
"Linh có thể hôn tôi một cái được không?"
Tôi lườm hắn:
"Giờ này còn hôn với chả hít."
Nhưng sau cùng vì thương hắn, tôi vẫn làm theo. Hắn nằm xuống bàn giả vờ ngủ, thực chất cái môi đang chù ra chờ đợi cái hôn từ tôi. Tôi nhìn xung quang, khi không có ai để ý thì lập tức đưa môi áp vào môi hắn. Được hôn, hắn cười tít mắt, chẳng còn chút sợ hãi nào trên mặt nữa.
Tôi và hắn cứ nghĩ vài ngày sau Trần Đức Bon mới đến tìm, nhưng không! Ngay giờ giải lao đầu tiên anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328759/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.