Chương 88
Ôi mẹ ơi, không thể được! Người yêu của tôi mà có phải người yêu của anh ta đâu mà anh ta đòi hôn. Trái ngược với vẻ mắt háo hức của Trần Đức Bon, Trần Mạnh Toàn cứng đờ cơ mặt, căng thẳng liếc nhìn tôi.
Mặt tôi méo xệch, tôi không dám nhìn đâu. Trần Đức Bon chu môi chờ đợi hắn hành động. Trong lòng tôi gào thét, nếu hắn hôn thật tôi sẽ không bao giờ động vào môi hắn nữa.
Diễn biến tiếp theo khiến tôi act cool đứng hình mười lăm giây, hắn hôn chụt vào má tôi trước sự ngỡ ngàng của bàn dân thiên hạ. Tôi không nhịn được đưa tay bịt miệng, trợn tròn mắt nhìn hắn. Hắn cười cười:
"Hôn rồi nhé?"
Trần Đức Bon sa sầm mặt mày, lạnh giọng nói:
"Tôi bảo em hôn tôi cơ mà?"
Hắn nhướng mày:
"Thật sao? Rõ ràng tôi nghe anh bảo tôi hôn Linh mà? Dẹp đi, tôi chán chơi trò này rồi."
Sau đó tôi bị một ánh mắt hừng hực lửa giận lườm tôi, anh ta dám thái độ với tôi? Hắn là người yêu tôi thì hôn tôi là đúng rồi.
Cứ tưởng Trần Đức Bon sẽ tức giận bỏ đi nhưng không! Anh ta vô cùng lì lợm, kéo tay bạn trai tôi. Tôi thừa biết ý định của anh ta là gì, muốn cưỡng hôn bạn trai tôi chứ sao nữa! Bao nhiêu ngày tháng rèn luyện tính phản xạ khi ở với hắn, tôi rất nhanh chen vào giữa, đẩy mạnh anh ta ra. Quá đáng lắm rồi, tôi không thể nhịn được nữa! Tức nước thì phải vỡ bờ. Trần Đức Bon, chị đây tuyên bố kết án tử hình với ngươi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328760/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.