Chương 40
Tâm lí con gái chắc mọi người hiểu. Lòng tự tôn của tôi không cho phép ai nhìn thấy mình khóc nức nở vì thất tình cả, đặc biệt là hắn, tôi không muốn.
Tôi không muốn thấy hắn hả hê vì nhìn tôi trong bộ dạng thảm hại đến đáng thương thế này. Tôi không can tâm, đồ vô duyên, biến thái, sao tự nhiên vào phòng tôi mà chưa được sự cho phép từ tôi chứ?
Đang trong cơn kích động, tôi sung sức đẩy mạnh hắn ra hét lên:
"Đồ biến thái, ai cho phép cậu vào phòng tôi. Cút đi!"
Sao lúc kích động tôi lại có sức khoẻ kinh người đến vậy, tôi đẩy hắn ngã từ trên giường xuống sàn.
Lúc đó tôi không chú tâm đến hắn cho lắm nhưng vẫn thấy được hắn có vẻ bất ngờ vì phản ứng của tôi.
Hắn đứng dậy xin lỗi tôi.
"Xin lỗi."
Giờ nói câu xin lỗi thì có ích gì cơ chứ? Hắn đã thấy tôi thất tình rồi, hả dạ lắm đúng không Trần Mạnh Toàn? Tại cái tính tự tiện, thích làm gì là làm của hắn nên tôi mới bị như thế này. Hắn xin lỗi thì có thể khiến mọi chuyện trở lại bình thường sao? Gương vỡ rồi, dùng đủ mọi thứ keo cũng không thể trở lại nguyên vẹn được đâu.
Đã bao lần hắn xin lỗi tôi rồi? Nhưng tính cách của hắn vẫn vậy, vẫn bỉ ổi, vẫn không hề thay đổi. Nhìn hắn thì có thể thấy hắn rất hối hận. Nhưng chỉ trong thời điểm đó thôi, còn sau này thì đâu lại đóng đấy.
Vừa thấy hắn tôi đã nín khóc rồi, còn tiếng nấc cục thì không thể ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328712/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.