Chương 41
Ra ngoài thì thấy hắn vẫn ngồi ở vị trí cũ. Chưa định về sao? Tôi đành lên tiếng đuổi về:
"Muộn rồi cậu về đi, tôi muốn đi ngủ."
"Không cần tôi ngủ cùng sao?"
Đấy, tôi biết ngay mà, giang sơn khó đổi bản tính khó rời, bản chất của hắn thì luôn thế, nghiêm túc chưa nổi năm phút đã muốn trêu chọc tôi.
Tôi rất mệt, không còn sức lực mà sửng cồ lên như mọi khi, chỉ nhẹ nhàng đáp:
"Không."
Tôi trèo lên giường, ngạc nhiên vì vỏ gối đã được thay mới, trong phòng ngoài tôi ra chỉ có hắn, không ngờ hắn lại giúp tôi thay, lúc nãy khóc mà ướt sũng rồi.
Hắn kéo chăn cẩn thận giúp tôi. Rồi mới đi, trước khi đi còn để lại một câu:
"Ngủ ngon. Để tôi tắt điện cho."
Tôi nhận ra, hắn đáng ghét là thật nhưng không thể phủ nhận một điều là Trần Mạnh Toàn mà tôi quen này lại tinh tế đến mức đáng khen, hắn thường chú ý những tiểu tiết nhỏ nhặt để giúp đỡ, sửa sang cho tôi. Chắc hắn chỉ có hai điểm tốt duy nhất là đẹp trai và tinh tế, còn lại thì hết rồi. Chỉ riêng vẻ bề ngoài của hắn đã khiến bao cô gái say mê đắm đuối rồi.
Khóc xong một trận nên tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Một buổi sáng lết bộ đến trường như bao buổi sáng khác. Mọi thứ đều không thay đổi cho đến khi vào sân trường. Nó chỉ là một quãng đường ngắn tôi nhưng sao tôi lại cảm thấy lạnh sống lưng, giác quan nhạy bén của tôi truyền đến cảm giác người tôi liên tục bị những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hang-xom-luu-manh/1328713/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.