🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thì ra là vậy, thì ra tất cả mọi chuyện là như vậy.



Giá như lúc đó anh không ngắt cuộc gọi ấy, giá như anh nắm chặt lấy bàn tay mà Lạc Lâm Viễn đã từng vươn về phía mình.



Thế nhưng không tồn tại những điều giá như, người đời đều biết một khi quá khứ đã trôi qua đều không thể quay lại.



Suy nghĩ này hóa thành một lưỡi dao hối hận, đào khoét trái tim của Du Hàn khiến anh khóc nức nở, được Lạc Lâm Viễn vững vàng ôm lấy, cổ họng anh run run, gian nan nói ra câu trả lời.



Cho dù là bảy năm trước hay bảy năm sau, câu trả lời vẫn luôn giống nhau, sẽ không thay đổi.



"Lạc Lâm Viễn, anh cần em."



Bởi vì anh vẫn là anh, là Du Hàn vẫn luôn yêu Lạc Lâm Viễn.



Người trong ngực anh đã từng hấp hối suýt chết vào lúc anh không biết, mất đi tất cả những gì mình từng có. Không còn nhà, thế giới vỡ vụn thành từng mảnh. Vào thời khắc cuối cùng, cậu vẫn muốn tìm đến anh.



Còn anh lại dứt khoát từ chối, nghiền nát cọng rơm cuối cùng của cậu.



Lạc Lâm Viễn tưởng rằng Du Hàn không cần cậu nữa, không một ai cần cậu nữa.



Cho nên lúc cậu rời khỏi thành phố C, nhà họ Lạc làm thủ tục xin nghỉ học cho cậu, không ai biết rốt cuộc cậu đã đi đâu. Nhà họ Lạc dùng tất cả mọi biện pháp ngăn cản chuyện này rò rỉ ra ngoài, cũng không cho phép cậu trở về, càng khỏi phải nói liên lạc với những người quen

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-vien-2/1987886/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.