Giọng Hoàng thượng khàn khàn: "Còn gì nữa? Rốt cuộc là ông ta nói như thế nào?"
Không phủ nhận thì chính là khẳng định.
Như vậy, Hòa Ngọc đã đoán đúng. Truyền thừa của Hồng doanh cũng suy yếu, không phải là suy yếu vì phải phân giải năng lượng để chế tạo cờ xí mà là tự nhiên suy yếu, không thể biết được năng lượng đã bị hao mòn ở đâu.
Giọng nói khiếp sợ của Vạn Nhân Trảm vang lên trong nhóm trò chuyện: "Sao mày biết?"
Hòa Ngọc: "Vì tôi có ba manh mối. Tôi thử hỏi từng cái một, dĩ nhiên sẽ có được đáp án."
Vạn Nhân Trảm: "..."
Sở dĩ Hòa Ngọc đoán như vậy là vì cậu vừa mới thấy Hoàng thượng cầm cờ phân tích.
Nếu ví truyền thừa như một nguồn năng lượng thì chế tạo cờ xí sẽ phân tán đi năng lượng của truyền thừa. Cờ xí bị hủy, năng lượng biến mất.
Vì vậy cờ xí là vật rất quý, do đó các phe cánh mới trân trọng cờ xí như vậy.
Thế nhưng, cờ xí có quý cũng không quý bằng truyền thừa và thành trì. Nếu không, tại sao hai trận doanh có thể vừa chiếm được thành thì lập tức chuẩn bị cắm cờ?
Hành động này cho thấy là cờ xí quan trọng nhưng chiếm đóng lãnh thổ quan trọng hơn.
Một khi đã như vậy, thời điểm mấu chốt khi Hồng doanh quyết đấu, Hồng doanh lại không có thừa một lá cờ nào. Hoàng thượng đi chế tạo nhanh một lá cờ thì thôi cũng tạm chấp nhận, nhưng hắn lại tốn tận ba ngày để làm một mặt cờ xí.
Hoàng thượng đúng là ngu xuẩn. Không, Hoàng thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060548/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.