Lúc này, một vị trưởng lão đã tiến lên, nở nụ cười: "Hoàng thượng, thần cũng muốn đến thành Lý Lộc xem, tiện thể giúp Tướng quân công thành. Tướng quân Hòa Ngọc vừa phải quan tâm đến chuyện Hồng doanh, vừa phải dò la tin tức ở Lục doanh, thật sự rất vất vả."
Không phải tất cả mọi người đều tuyệt đối tin tưởng vào Hòa Ngọc. Người vừa nói là trưởng lão Ngũ, ông ta vẫn rất nghi ngờ thân phận của Hòa Ngọc.
Tuy không nói ra nhưng Hòa Ngọc có thể cảm nhận được ánh mắt không tin tưởng của ông ta.
Ông ta không thể hoàn toàn tin tưởng vào Hòa Ngọc, lại không xác định được rốt cuộc Hòa Ngọc có vấn đề gì, tâm lý rất dễ lung lay.
Đương nhiên, Hòa Ngọc cũng không để ý tới chuyện đó.
Hoàng thượng hơi do dự nhưng Hòa Ngọc lại gật đầu: "Được thôi, trưởng lão Ngũ có thể đến hỗ trợ được thì tốt quá."
Nghe vậy, đôi mắt trưởng lão Ngũ lại ánh lên vẻ hoài nghi.
Sao cậu ta có thể đồng ý dễ dàng như vậy? Chẳng lẽ Hòa Ngọc này thật sự là Tướng quân Côn Hồi, không có vấn đề gì sao?
Trưởng lão Ngũ muốn đi, Hòa Ngọc đồng ý, Hoàng thượng tất nhiên cũng sẽ không phản đối nữa, chấp thuận thỉnh cầu của trưởng lão Ngũ.
Cũng vì vậy, lúc Hòa Ngọc lên đường sẽ đồng hành cùng trưởng lão Ngũ, ông ta sẽ giúp cậu giữ thành Lý Lộc, "hiệp trợ" cho Hòa Ngọc.
"Tướng quân, ngươi nghỉ ngơi cho tốt trước đi, ta đi làm cờ tiếp đây. Tối nay chúng ta sẽ ăn cơm với nhau." Hoàng thượng giao lá cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060547/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.