Vỏ cây của Lão Tùng Thụ dường như đang lay động, một lúc lâu sau, ông ấy mới nói: "Đợi ba ngày sau rồi biết."
Ông ấy không hứa hẹn điều gì, thậm chí còn không thèm xác định liệu còn có bí mật gì nữa hay không, nhắm mắt lại, yên tĩnh làm một cái cây, từ chối mở miệng.
Lão già này.
Eugene thầm mắng nhưng ngoài mặt chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
Sau đó, gã gọi Hòa Ngọc trong nhóm trò chuyện: "Hòa Ngọc, Hòa Ngọc ba ngày nữa đổi phe, lão già không thừa nhận đâu, chỉ nói đợi ba ngày nữa sẽ biết, rốt cuộc ông ấy có ý gì chứ, đừng nói là ba ngày sau lại không giữ lời hứa đấy chứ?"
Hòa Ngọc trả lời: "Không đâu, ông ấy đang quan sát thực lực của tôi, bí mật Lão Tùng Thụ muốn nói ra rất lớn, vì thế ông ấy cần giao cho người vừa có thể tin tưởng được và vừa có thực lực."
Vừa rồi đám người Eugene phối hợp rất tốt, vì thế Hòa Ngọc cũng vui lòng giải thích cho gã hai câu.
Nghe vậy, Eugene không nói gì thêm.
Bình luận:
"Phối hợp thật ăn ý, khó có thể tưởng tượng bọn họ đang cạnh tranh đó, trước thềm trận chiến, người chơi vẫn có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ mà không cần giết lẫn nhau."
"Năm nay mặc dù có nhiều cao thủ, nhưng giao tranh không ác liệt."
"Đúng vậy, tất cả đều là vì Hòa Ngọc, vua kiểm soát thế trận Hòa Ngọc, chỉ cần có cậu ta, đội nhóm sẽ chủ động đoàn kết với nhau ha ha ha."
Vạn Nhân Trảm tò mò hỏi: "Hòa Ngọc, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060538/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.