Quỳnh cầm lấy viên đá Lăng Bất Thần, thở dài: "Hòa Ngọc, sau khi ra ngoài tôi có thể học năng lượng và tu luyện giống anh không, trải qua phó bản này, tôi bỗng nhiên hiểu ra một đạo lý, chúng ta không có trang bị, giống như kẻ vô dụng vậy."
Mặc dù trong phó bản này Hòa Ngọc và những người khác không có năng lực chiến đấu, nhưng đó là do quy tắc hạn chế.
Chỉ cần bọn họ là người, bọn họ có thể sử dụng "năng lượng", sử dụng cái gọi là "Hòa khí" mà những người sử dụng trang bị như bọn họ, một khi không thể sử dụng trang bị thì bọn họ sẽ giống như tình trạng bây giờ.
Quỳnh không ngốc, cô ta có thể cân nhắc giữa lợi và hại.
Trước đây không vội là bởi vì tác dụng của trang bị càng lớn, dù sao thì bọn họ cũng ở trong một trận đấu hung tàn, bây giờ trải nghiệm một chút cảm giác không thể sử dụng trang bị thì đã cảm thấy rất gấp gáp rồi.
Cô ta cũng biết muốn học thì sẽ phải trả một cái giá khá đắt, nhưng chỉ cần có thể trả được, cô ta sẽ sẵn sàng trả giá.
Hòa Ngọc không lập tức trả lời, chỉ cần cậu không trả lời có hay không thì Quỳnh sẽ không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, càng ngày càng đến gần thành lũy, cô ta cũng yên lặng trốn vào lòng đất.
Cô ta biết, cậu không muốn nói về điều kiện trước ống kính.
Bình luận:
"Tôi cũng muốn học hỏi từ Hòa Ngọc"
"Chúng ta rất nhanh sẽ học được thôi, lối đi cùng Trái Đất sắp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060539/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.