Nghĩ đến đây, nhà vua giơ tay lên: "Cho truyền Tướng quân Côn Hồi vào đây!"
Bình luận.
"Nếu không phải vì biết trước đó là Hòa Ngọc, tôi cũng đã tin rồi."
"Nó thật sự là Hòa Ngọc hả?"
"Thật sự là Hòa Ngọc! Chờ Tướng quân Côn Hồi tới, để xem cậu ta tiếp tục ngụy trang như thế nào."
"Nói thật, tôi không hiểu được cách làm của Hòa Ngọc, cậu ta làm sao lại dám đối đầu với người thật chứ?"
"k*ch th*ch, quá k*ch th*ch, tôi căng thẳng muốn chết rồi."
Đám người Eugene cũng căng thẳng, ngay cả một câu bọn họ cũng không dám nói, hoàn toàn biến bản thân thành phông nền, không hề nhúc nhích tựa như những con chim lặng lẽ lắng nghe Hòa Ngọc đưa ra đề nghị muốn đối đầu với Côn Hồi thật.
Cổng thành.
Lão Thạch Đầu muốn sụp đổ rồi: "Trời ạ, sao cậu ta lại lựa chọn đối đầu với Tướng quân Côn Hồi vậy? Kẻ giả mạo sao có thể nói được sự thật? Tôi chỉ là biết một chút chuyện của Tướng quân Côn Hồi, không phải tất cả đều biết! Ông ta đã ở chung với Hoàng thượng cả trăm năm, giữa ông ta và Hoàng thượng đã xảy ra những chuyện gì, bọn họ ăn ý như thế nào, làm sao có thể giả vờ được!"
Lăng Bất Thần: "Ông không cần lo lắng, Hòa Ngọc muốn ông thử suy nghĩ về dáng vẻ giận dữ của Tướng quân Côn Hồi, ông ta thích nhất là mắng mỏ."
Lão Thạch Đầu: "..."
Ông ta xoắn xuýt, ánh mắt tuyệt vọng: "Cậu để cậu ta chờ chết đi, chạm mặt với Tướng quân Côn Hồi thật, cậu ta chết chắc rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060489/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.