Nhà vua đột nhiên nói: "Khoan đã!"
Thanh đao của tên thủ vệ vào thời khắc hạ xuống sát với thân thể của Hòa Ngọc thì dừng lại, Hòa Ngọc giữ được một mạng.
Vạn Nhân Trảm, Bạc Kinh Sơn, Eugene vừa mới cắt dây thừng ra chuẩn bị hành động lập tức thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù họ cảm thấy Hòa Ngọc điên rồi, tự đi tìm chết, nhưng bọn họ cũng không thực sự muốn Hòa Ngọc sẽ chết.
Chỉ là khi nghĩ đến tình cảnh hiện tại, hơi thở vừa mới thả lỏng lại lần nữa căng lên.
Bánh trôi Hòa Ngọc đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía nhà vua, ánh mắt kích động: "Hoàng thượng, ngài rốt cuộc cũng tỉnh táo rồi!"
Nhà vua lộ ra vẻ mặt rối rắm.
Nếu cái món "đồ chơi" này chỉ nói những chuyện mà hắn và Tướng quân Côn Hồi biết, hắn sẽ không tin, không có gì đáng ngạc nhiên khi một món đồ chơi mưu mô biết được mọi thứ.
Nhưng rõ ràng cậu muốn nói gì đó, nhưng rồi lại dừng lại, không chịu nói gì.
Điều này ngược lại khiến cho nhà vua cảm thấy dao động.
Nhà vua biết, điều mà cậu muốn nói chính là khi còn nhỏ nhà vua đã xem cậu như là phụ thân của mình, hoàn toàn ỷ lại vào cậu.
Nhưng điều này sẽ làm tổn hại đến hình tượng của hắn, cho nên cậu chưa bao giờ nhắc đến chuyện này, cho dù vào thời khắc cấp bách như vậy, dù có muốn nhắc tới cũng sẽ lập tức rút lại, không muốn làm ảnh hưởng đến hình tượng của một bậc đế vương.
Có thể vì hắn mà chết, bảo vệ thể diện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5060488/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.