Hòa Ngọc đứng lên, Hàn Băng thú dùng tay đưa cậu lên đầu mình, nó cũng đứng dậy, đôi mắt lạnh lùng màu xanh liếc nhìn đám người bên dưới, dường như có thể ra tay với họ bất cứ lúc nào.
Dọa họ sởn cả tóc gáy, người cứng đờ không động đậy, ngoan như chim cút vậy.
Hòa Ngọc: "Nhanh lên, tôi đói rồi." Cuối cùng cậu cũng chịu thừa nhận rằng người muốn ăn cá nướng là mình chứ không phải Hàn Băng thú.
Đám người Eugene tức đến nghiến răng, chỉ có thể vác củi, khó khăn trèo lên trên, còn trước mặt, Hòa ngọc đang ngồi trên bé mèo lớn, nó nhảy lên vài cái rồi biến mất. Rõ ràng có thể chỉ huy Hàn Băng thú để lấy được củi một cách dễ dàng, nhưng cứ nhất quyết bắt họ vác lên.
Hòa Ngọc, mày giỏi lắm! Ánh mắt họ chất chứa sự phẫn nộ, ấm ức, khó khăn leo lên.
Bình luận.
"Biệt đội báo thù thêm N người."
"Ha ha ha, cười chết tôi rồi, ai nấy đều muốn xử lý Hòa Ngọc nhưng kết quả lại bị Hòa Ngọc xử lý."
"Nhưng Hòa Ngọc đã đắc tội với tất cả họ, vậy vòng sau cậu ta phải làm sao đây?"
"Đúng vậy, Hòa Ngọc đúng là rất thông minh và nhanh trí, nhưng sau vòng này sẽ có rất nhiều cao thủ có suy nghĩ chung, chỉ cần thấy cậu ta là sẽ ra tay, sau này cậu ta sẽ thế nào đây?"
"Không biết vòng sau sẽ thế nào, chậc chậc, tôi rất mong chờ biểu hiện của Hòa Ngọc."
Khán giả không còn nghi ngờ Hòa Ngọc có thể qua vòng này không nữa, vì hiển nhiên cậu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tuyet-doi-la-bug-vo-han-luu/5056112/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.