Bất ngờ tiếng xe ô tô vang lên làm Thanh Ý giật mình, ả nhận ra tiếng xe này của Âu Thiếu.
“Sao anh ấy lại về lúc này?”
Sợ hành tung những tội ác bị bại lộ, ả nhanh nhóng kéo Tinh Minh trở lại lên giường rồi tìm một miếng vải lau sạch những vết máu phía dưới sàn.
Sau khi mọi thứ xong xuôi, ả nhanh chóng đóng cửa đi ra, coi như chưa có chuyện gì xảy đến mà không hay biết Tình Minh đang dần yếu đi và rồi đôi tay con bé bỗng buông thõng.
Trước khi nhắm mắt, ánh mắt con bé đau buồn cứ như chưa làm được chuyện gì đó rất quan trọng, ra đi trong sự hối tiếc, nước mắt ứa ra hàng lệ cuối cùng rồi chìm vào giấc mộng mãi mãi.
Vừa vào đến nhà, Âu Thiếu đi thẳng lên phòng của Thanh Ý, ả nhìn thấy anh thì cười tươi như vớ được tiền mà chạy lại.
“Âu Thiếu, anh về rồi sao?”
Bất ngờ, bàn tay của anh túm chặt lấy cổ Thanh Ý siết mạnh, ả bị bất ngờ chết chân tại chỗ, anh trừng mắt không dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề đanh giọng.
“Nói mau, ba năm trước có phải cô và mẹ tôi dùng tiền ép cô ấy rời xa tôi đúng không?”
Thanh Ý hoảng sợ trong lòng “Làm sao Âu Thiếu lại biết? Không lẽ con khốn đấy đã nói hết ra rồi sao?”
Nghĩ vậy nhưng ả vẫn cứng đầu trối bỏ, hai tay cố vươn tới gỡ tay anh trên cổ, thều thào đứt quãng.
“Anh…Anh đang nói gì vậy? Em không hiểu.”
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thu-trong-anh/2759562/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.