Chuyện này ngoại trừ Khương Liễm ra thì chỉ có Giác biết. Phác Lận ghét cay ghét đắng cái thân phận con nhà giàu của mình, cái chí của anh trước giờ chỉ hướng về quần chúng nhân dân mà thôi. Vừa ra trường cái là anh xách đít biến ngay, thậm chí còn không nói với mẹ một tiếng nào mà cứ thế đăng ký thi thẳng vào cục Thanh tra.
“Cái tòa nhà thương mại đối diện cục Thanh tra là của mẹ tôi đấy, hễ rảnh là bà ấy lại ngồi trong đó uống cà phê, vác ống nhòm ra xem tôi tan làm chưa,” Phác Lận ủ ê, “bà ấy vẫn chưa biết về cuộc hẹn giữa tôi với Giác.”
Yến Quân Tầm tắt màn hình đi: “Hephaestus sẽ đào vào các mối quan hệ thân thiết của anh, bây giờ chúng ta chưa thể liên lạc ngay với cô ấy được, anh cũng hiểu những rủi ro trong đó mà.”
“Cái con Hephaestus đấy,” Phác Lận sắp khóc tới nơi mất, “rốt cuộc nó đến đây làm gì?”
Yến Quân Tầm nghĩ nghĩ rồi đáp: “Thu hồi.”
Thời Sơn Diên đưa vũ khí cận chiến cho Yến Quân Tầm, tiện thể ngó ra ngoài cửa kính.
Nhìn lòng dãy Đê Ái là sẽ thấy rõ tình trạng khai thác quá mức, ở đây không hề có phủ xanh giả lập. Ống khói chọc trời ngay trước mắt phun bụi mù mịt sang vùng lân cận, trong không khí có một mùi gì đó rất kinh.
Xe lên đường chính, chạy trên con đường đất tới nhà máy than, sau nửa tiếng bọn họ đã tiến vào địa phận của nhà máy than. Khu dân cư lân cận nhà máy tạo thành hình chữ “井”, tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038901/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.