Năm nay Dao Mổ làm ăn bết bát, mà trong khi ông ta thì lại cực ham đốt tiền nên mới rơi vào cảnh cạp đất qua ngày, thành ra độ khoan dung đối với khách hàng cũng rất cao. Ông ta chẳng chờ Phác Lận đáp mà tự mình bước lên nhà, lúc sắp đến cửa thì quay lại trợn mắt lườm Phác Lận một cái, coi như đồng ý để bọn họ vào nhà.
Ông ta làm nhà theo kiểu không gian mở, đứng ở cửa là có thể nhìn thấy giường ngủ, phòng bếp cũng là kiểu mở, bàn làm bằng đá cẩm thạch. Sau khi vào nhà sẽ nhận ra nhà ông ta rất chật, bên trong chen chúc những chậu hoa cỡ nhỏ cùng tiêu bản động vật, trên tường treo rất nhiều tranh.
Yến Quân Tầm nghe thấy tiếng mèo kêu ở cửa, cậu ngẩng đầu lên thì thấy phần bên trên cửa đã biến thành cái khung leo trèo cho mèo, một con mèo béo màu xanh da trời đang quay về phía cậu, giơ chân lên liếm lông.
“Vết đạn bắn đồng giá,” Dao Mổ đặt khẩu súng lên bàn ăn, “đưa tiền xong thì khám.”
“Tiền đưa được,” Thời Sơn Diên nhấc bảng giá Dao Mổ tự tay viết lên, “chỉ sợ ông không làm được thôi.”
“Bớt làm màu đi,” Dao Mổ khoanh tay, “không làm được mà mấy người vác xác tới đây à, mẹ, đi thăm người già neo đơn hay gì?” Ông ta nhìn Thời Sơn Diên chòng chọc, cặp lông mày từ từ nhíu lại, “Bây có mùi khăm khẳm của mấy thằng Báo Đen.”
Tiếng máy điều hòa hỏng kêu “ù ù” trong không khí, con mèo xanh lẳng lặng nhảy xuống đất, thư thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038902/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.