Trần Tú Liên bật ô, không che lên đầu mà chỉ cầm trong tay để chắn gió hôm nay. Cô đứng ở cửa đeo máy liên lạc vào rồi thử gọi cho Tuyết tháng năm, nhưng không có ai nghe máy.
Trần Tú Liên đã thay sang số mới mà Tuyết tháng năm đưa, song chẳng ai liên lạc với mình. Cô tính xin nghỉ ở xưởng thép mà lại quên mất số của nhà xưởng. Cuối cùng cô bật màn hình lên, định xem thử tin tức ngày hôm nay.
Sau khi Lưu Thần dừng cập nhật, phòng chat của Lưu Thần trở thành nguồn tin tức của Trần Tú Liên, cô thấy mấy tài khoản quen đang bàn tán sôi nổi vụ tối qua.
Ai đó gửi ảnh động vào, Trần Tú Liên mở ra, nhìn thấy căn tầng hầm của mình trong bức ảnh loáng lướt. Mặt cô dần tái mét, ngón tay hết co rồi lại duỗi như không hiểu nổi tại sao những hình ảnh này lại xuất hiện ở quảng trường.
Mình bị quay à?
Nỗi bất an trườn vào óc Trần Tú Liên, cô không kìm được cắn móng tay, càng nhìn lâu càng hoảng sợ. Trông không giống hình cô quay, cô quay làm gì kia chứ?
Tiếng cười “Hà hà” của Hà Chí Quốc vang lên bên tai, tay chân Trần Tú Liên lạnh ngắt như băng, cô hỏi: “Là mày đúng không? Là mày thu đúng không?”
Trong phòng chat còn có một video ngắn, Trần Tú Liên không bấm mở mà nó tự động phát, trưng ngay trước mắt Trần Tú Liên đôi găng tay cao su của cô. Cô hốt hoảng quẳng chiếc ô của mình như đang quẳng hung khí gây án đi.
Tiếng còi xe réo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038864/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.