Năm 2147, Trần Tú Liên 20 tuổi đã vào xưởng làm việc. Hồi đó nhà cô có bốn đứa nhỏ, anh trai thì phải đi học nên mẹ cho cô đến xưởng làm. Trong hai năm làm việc ở đó, cô rất được mọi người chào đón, bởi vì cô không chỉ xinh đẹp mà tay chân cũng rất nhanh nhẹn, mỗi tội cao quá nên mãi chẳng tìm được đối tượng nào.
Mẹ Trần Tú Liên bèn đi xem mắt đủ mọi nơi. Mấy lần đi theo, cô ngồi trên ghế chẳng khác gì bó rau mới hái đang bị người ta chọn lựa. Trần Tú Liên cảm thấy mình đây vừa có tay nghề lại vừa chịu được khổ, việc gì phải chịu thiệt, thế là cô không đi nữa. Mẹ cô lo sốt vó lên lôi cô đi bằng được, nhưng mà cô không chịu hợp tác.
Thế rồi một năm nọ nhà máy tuyển công nhân, một nhóm thanh niên mới đến, trong đó có một anh chàng tên là Hà Chí Quốc, mặt mũi đàng hoàng, ham chơi mà cũng ham quậy phá. Có người dắt mối cho Trần Tú Liên và Hà Chí Quốc làm quen qua một bữa cơm. Ấn tượng ban đầu của Trần Tú Liên về Hà Chí Quốc rất tốt, tính cô hay mắc cỡ, cứ hễ nói chuyện với người khác là y như rằng lại đỏ mặt. Hà Chí Quốc chẳng những có thể khuấy động bầu không khí, mà còn luôn luôn quan tâm săn sóc cô. Gặp nhiều dần thân quen, mỗi lần Trần Tú Liên tăng ca là Hà Chí Quốc lại tăng ca cùng, Trần Tú Liên bị ốm là Hà Chí Quốc sẽ ân cần hỏi thăm.
Song chẳng biết vì sao mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thoi-thu-liep/1038863/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.