Hai người đến tầng 29, Kỷ Hi Nguyệt mới phát hiện cả tầng đều là phòng, mà trên hành lang không thấy một bóng người, cô không biết Đới Thành Công ở phòng nào, mà Manh Manh đã vào phòng hay chưa?
"Thế này biết tìm kiểu gì?" Giang Thành trừng to mắt.
"Không được, Manh Manh xảy ra chuyện, Giang Thành, anh nhanh đến phòng camera theo dõi xin xem băng ghi hình, cứ nói là bạn gái anh bị dẫn đi, bọn họ nhất định sẽ cho anh xem, nhanh lên, sau khi tra được lập tức gửi tin nhắn cho em." Kỷ Hi Nguyệt vội vàng nói với Giang Thành.
Giang Thành sửng sốt, nhưng thấy Kỷ Hi Nguyệt để ý Trần Manh Manh như vậy, anh ta chỉ có thể lập tức đi tìm bộ phận bảo vệ.
Kỷ Hi Nguyệt đứng ở hành lang lo lắng đi tới đi lui, muốn nghe động tĩnh trong các phòng, nhưng thiết bị cách âm nơi này vô cùng tốt, sao có thể nghe được.
Lão Khôi kinh ngạc, đi theo Kỷ Hi Nguyệt và Giang Thành, anh ta trốn ở đầu bậc thang, xa xa nhìn Kỷ Hi Nguyệt đẩy Giang Thành đi, sau đó một mình đi tới đi lui trên hành lang, vẻ mặt cực kì lo lắng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng anh ta cũng thở phào được một hơi, không phải cô Kỷ đi thuê phòng với đàn ông là được.
Đột nhiên, một người đàn ông đi ra từ trong phòng.
Kỷ Hi Nguyệt xoay người, liền nhìn thấy Chu Dân đi ra, bên cạnh anh ta không có Trần Manh Manh.
"Chu Dân! Trần Manh Manh đâu!" Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy Chu Dân, nhất thời chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515517/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.