"Đạo diễn Vương, em cầu xin anh, bộ phim này không được thì bộ phim sau cũng được, vai phụ cũng được, em thật sự rất thích đóng phim." Ngụy Tiêu Tiêu tiếp tục cầu xin.
Lúc này người vây xem đều thi nhau bàn tán về dáng vẻ chật vật của Ngụy Tiêu Tiêu, có điều đám người cũng rất thực tế.
"Nghe nói đã bảo cô ta về nhà chờ tin cơ mà, sao lại chạy đến đây rồi?"
"Còn không phải biết mình bị thay thế, sau này chỉ có thể lui giới thôi sao."
"Ai bảo cô ta chăng hoa, một đạo diễn Hà còn chưa đủ, lại còn leo lên người đàn ông khác, các cô còn không biết nhỉ, đạo diễn hà đang tức đến hộc máu kia kìa."
"Đúng vậy, đạo diễn Hà nói cái gì mà ngọc nữ thanh thuần, quả thực chính là thấp hèn vô sỉ, lại còn lừa anh ta là sau này sẽ đi theo anh ta nữa, khà khà, chỉ trong một đêm đã chân đạp hai thuyền, đúng là đáng ghê tởm."
"Đúng thế, ai mà chịu nổi, đạo diễn Hà chỉ bị mất mỗi bộ phim này, chỉ cần đảm bảo sau này sẽ không quy tắc ngầm nữa thì công ty vẫn sẽ dùng anh ta, nhưng Ngụy Tiêu Tiêu này thì thôi, thật đúng là ai thấy cũng phải ghê tởm."
...
Một đám người vây quanh chỉ trỏ Ngụy Tiêu Tiêu thê thảm trên mặt đất, đạo diễn Vương giận dữ nói: "Đi rồi, nhanh cút đi, đừng chướng mắt ở chỗ này, chúng ta tiếp tục quay phim! Tưởng Mỹ, đoạn sau cô và Dương Phàm đối diễn."
"Vâng, đạo diễn." Tưởng Mỹ vẫn luôn đứng ở cửa, chỉ không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515480/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.