Chương trước
Chương sau
"Đạo diễn Vương, em cầu xin anh, bộ phim này không được thì bộ phim sau cũng được, vai phụ cũng được, em thật sự rất thích đóng phim." Ngụy Tiêu Tiêu tiếp tục cầu xin.
Lúc này người vây xem đều thi nhau bàn tán về dáng vẻ chật vật của Ngụy Tiêu Tiêu, có điều đám người cũng rất thực tế.
"Nghe nói đã bảo cô ta về nhà chờ tin cơ mà, sao lại chạy đến đây rồi?"
"Còn không phải biết mình bị thay thế, sau này chỉ có thể lui giới thôi sao."
"Ai bảo cô ta chăng hoa, một đạo diễn Hà còn chưa đủ, lại còn leo lên người đàn ông khác, các cô còn không biết nhỉ, đạo diễn hà đang tức đến hộc máu kia kìa."
"Đúng vậy, đạo diễn Hà nói cái gì mà ngọc nữ thanh thuần, quả thực chính là thấp hèn vô sỉ, lại còn lừa anh ta là sau này sẽ đi theo anh ta nữa, khà khà, chỉ trong một đêm đã chân đạp hai thuyền, đúng là đáng ghê tởm."
"Đúng thế, ai mà chịu nổi, đạo diễn Hà chỉ bị mất mỗi bộ phim này, chỉ cần đảm bảo sau này sẽ không quy tắc ngầm nữa thì công ty vẫn sẽ dùng anh ta, nhưng Ngụy Tiêu Tiêu này thì thôi, thật đúng là ai thấy cũng phải ghê tởm."
...
Một đám người vây quanh chỉ trỏ Ngụy Tiêu Tiêu thê thảm trên mặt đất, đạo diễn Vương giận dữ nói: "Đi rồi, nhanh cút đi, đừng chướng mắt ở chỗ này, chúng ta tiếp tục quay phim! Tưởng Mỹ, đoạn sau cô và Dương Phàm đối diễn."
"Vâng, đạo diễn." Tưởng Mỹ vẫn luôn đứng ở cửa, chỉ không nói gì mà thôi, thật ra nếu không phải Ngụy Tiêu Tiêu đột nhiên làm ra loại chuyện này, nữ chính còn chưa đến phiên cô ấy đâu.
"Tưởng Mỹ! Thì ra là cô! Tôi bị rơi đài là cô lập tức nhào lên phải không, cô biết rõ nhân vật này là của tôi mà!" Ngụy Tiêu Tiêu quả thực không thể nói lý.
Tưởng Mỹ sửng sốt, lập tức nhìn về phía Ngụy Tiêu Tiêu nói: "Chị Tiêu Tiêu, đây là bên trên sắp xếp, tôi căn bản không biết chị nhận vai này, còn nữa chúng ta nên sống chung thật tốt với nhân viên trong đoàn thì mới có thể cùng nhau tiến bộ được."
"Cô, cô nói lời này là có ý gì? Có phải cô nhờ Trần Manh Manh ra mặt, tìm phóng viên đến canh chừng trước cửa nhà tôi không?" Ngụy Tiêu Tiêu lập tức vươn ngón tay chỉ vào Tưởng Mỹ.

Tưởng Mỹ thở dài nói: "Chị Tiêu Tiêu, chị đừng tự làm mất mặt mình nữa, không làm diễn viên, thì còn có thể làm việc khác mà." Nói xong, cô nàng liền mỉm cười với Trần Manh Manh nói, "Manh Manh, đạo cụ kết cục của tôi đã chuẩn bị xong chưa?"
"Chị Tưởng, em đã chuẩn bị tốt rồi, không có vấn đề gì." Trần Manh Manh vội vàng nói.
"Ừ, đi lấy đá chườm mặt đi, cho bớt sưng." Tưởng Mỹ nhìn năm dấu ngón tay hằn trên mặt Trần Manh Manh thì cực kì khó chịu, không biết Ngụy Tiêu Tiêu đánh người thế nào nữa, thế cho nên cô ấy cũng không có ấn tượng tốt lành gì với Ngụy Tiêu Tiêu cả.
Ngụy Tiêu Tiêu thấy quan hệ hai người tốt như vậy, lập tức trừng to mắt nói: "Tưởng Mỹ, cô đừng cho là tôi không biết bí mật của cô, cô cũng không khá hơn chút nào đâu! Đạo diễn Vương, cô ta có đàn ông nhân!"
Tưởng Mỹ lạnh lùng nhìn Ngụy Tiêu Tiêu cười lạnh nói: "Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng phủ nhận chuyện tôi có bạn trai, chuyện này đạo diễn Vương cũng biết, chẳng qua bạn trai của tôi không phải là người trong giới cho nên bảo tôi khiêm tốn một chút mà thôi."
Nhưng những lời này của Ngụy Tiêu Tiêu vẫn khiến những người xung quanh đều sôi trào hừng hực.
"Trời ạ, không nghĩ tới Tưởng Mỹ đã có bạn trai rồi, bộ phim thần tượng này không phải muốn quay thiếu nữ thanh thuần hay sao?"
"Tưởng Mỹ nhìn cực kỳ thanh thuần đó."
"Ai lúc học đại học mà không có bạn trai đâu, chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả."
"Nói cũng phải, bạn trai dẫu sao cũng tốt hơn Ngụy Tiêu Tiêu đi ngủ với nhà đầu tư và đạo diễn, ha ha."
Nháy mắt, tiếng cười nhạo lại chuyển đến phía Ngụy Tiêu Tiêu bên này.
………..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.