Kỷ Hi Nguyệt vừa ra ngoài, liền thấy Trần Manh Manh bị một người phụ nữ trực tiếp cho một cái tát.
Trần Manh Manh lùi về sau, đứng không vững, trực tiếp ngã nhào trên đất.
"Manh Manh!" Kỷ Hi Nguyệt thay đổi sắc mặt, xông lên đẩy người phụ nữ kia ra để đỡ Trần Manh Manh.
Ngụy Tiêu Tiêu không nghĩ tới có người sẽ đẩy cô ta, kết quả giày cao gót bị trẹo, cũng hét lên một tiếng rồi ngã bổ chổng, giận dữ nói: "Cô là ai! Lại dám đẩy tôi?"
"Ngụy Tiêu Tiêu, vì sao cô đẩy Manh Manh!" Kỷ Hi Nguyệt vừa thấy là Ngụy Tiêu Tiêu, trong lòng liền có dự cảm chẳng lành.
Nhưng nhìn trên khuôn mặt nhỏ nhắn bóng loáng của Trần Manh Manh in hằn năm dấu ngón tay, cô vừa tức vừa đau lòng.
Trần Manh Manh sờ bên má nóng rát, nước mắt lã chã rơi xuống.
"Tiện nhân này chỉ vì chút việc nhỏ mà kêu phóng viên đi trả thù tôi, hại danh tiếng của tôi bị tổn hại, ngay cả bộ phim đang diễn cũng bị lấy mất vai nữ chính !" Ngụy Tiêu Tiêu tức đến vặn vẹo cả gương mặt.
Trần Manh Manh lệ rơi đầy mặt, vừa định cãi lại, Kỷ Hi Nguyệt đã cả giận nói: "Tự mình làm ra loại chuyện đồi phong bại tục, còn sợ người ta nói sao, cô như thế sớm muộn gì cũng bị phanh phui thôi, cái gì mà ngọc nữ thanh thuần, đừng làm bẩn ánh mắt của quần chúng."
"Cô, cô, đồ quái dị, cô là ai hả!" Ngụy Tiêu Tiêu đau chân, nhưng còn bị người ta nói cho tức hơn, nhất thời lườm Kỷ Hi Nguyệt.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515479/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.