Chương trước
Chương sau
Cốc cốc cốc!

Sau 3 tiếng mõ đã là canh ba.

Đại doanh Tiên Ti dần yên tĩnh trở lại, từ đằng xa nghe như có tiếng khóc lúc rõ lúc không, là từ nơi dừng chân của người Ô Hoàn vọng đến.

Tất cả đại doanh Tiên Ti lặng ngắt như tờ.

Mấy thủ vệ đứng canh ở ngoài đang dựa vào cửa thì bỗng đứng thẳng lên.

Gần đến lúc rồi!Đám người Lưu Sấm nấp trong bui lay sậy được được 4, 5 canh giờ rồi. Nhìn thấy đám thủ vệ đại doanh Tiên Ti càng lúc càng lới lỏng canh gác, hắn ra hiệu cho Hạ Hầu Lan rồi hóp lưng lại lao ra từ đám lau sậy như một con mèo, từ từ đến gần cửa của Mã doanh viên. Hơn một trăm thiết vệ ở phía sáu bám sát theo hắn. Lúc có đến cửa Mã doanh viên ở ngoài cửa thì có một tên lính Tiên Ti đã mơ hồ cảm thấy có người đang đến gần.

- Ai?

Một tên lính Tiên Ti đang buồn ngủ bỗng mở mắt ra uể oải hỏi một câu.

Theo tên này thì xuất hiện bây giờ chắc chắn là người một nhà. Dù sao người Hán cũng bị nhốt trong Liễu thành chắc chắn không thể xuất hiện ở đây được.Chỉ có điều khi gã ta nhìn thấy rõ cách ăn mặc của người tới thì trước mắt đã không còn ánh sáng nữa rồi.

Lưu Sấm thấy đã bị đối phương phát hiện ra, hắn liền ném ba cây tiểu thương nhanh như tia chớp đâm chết tên thủ vệ kia ngay tại chỗ. Cùng lúc đó, thiết vệ phía sau Lưu Sấm cũng lao đến cửa xử lý mấy tên thủ vệ khác một cách gọn gàng, không có bất kì động tĩnh gì.

Bồ Đầu kia không cảnh giác rồi.

Lưu Sấm khoát tay rồi dẫn người đi vào trong mã doanh.

Quy mô của Mã doanh không nhỏ, bên trong chứa khoảng 2000-3000 con chiến mã.Lưu Sấm đi ngoài chuồng ngựa nhìn thấy trong đó có một con ngựa to cao, hắn thầm tiếc trong lòng. Nhưng lúc này không phải là lúc hắn than tiếc, thấy trong Mã doanh không có mấy dấu vết người, hắn lập tức lệnh cho thiết vệ đi đến, dùng dầu hỏa mang theo bên mình bôi lên người chiến mã sau đó đuổi hết ngựa trong chuồng ra rồi lại dùng dây thừng buộc lại. Lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Người Hạ Hầu Lan toàn máu tươi bước nhanh đến bên cạnh Lưu Sấm.

Bảo vệ Mã doanh có khoảng 200-300 người bị Hạ Hầu Lan thần không biết quỷ không hay giết hết sạch sẽ.

Nhìn chuồng ngựa trống không, Hạ Hầu Lan cũng tỏ vẻ đáng tiếc: - Nếu cho ta những con chiến mã này, nhất định ra sẽ dây dựng cho chủ công một đội thiết kỵ hùng mạnh.Lưu Sấm nghe thấy khẽ mỉm cười.

Hắn sai người dẫn 300 còn chiến mã đi ra rồi sau đó nhìn sắc trời, đã gần đến canh bốn rồi.

- Hành Nhược, ra tay đi!

Hạ Hầu Lan gật đầu, lập tức thắt dây thừng trên những con chiến mã lại rồi sau đó nhanh chóng dời khỏi Mã doanh và đóng cửa lại.

Dây thừng bén lửa gặp dầu trên mình ngựa lập tức bốc cháy.

Hơn hai ngàn con chiến mã kêu lên thảm thiết chạy như bay trong đại doanh Tiên Ti.Thời Đông Hán, vì để tránh thấm mưa, rất nhiều vật được quét một lớp dầu trơn. Lần này hơn hai ngàn con chiến mã sau khi nhảy vào đại doanh Tiên Ti đã lập tức thành một ngọn lửa bùng lên dữ dội. Người Tiên Ti đang trong giấc ngủ cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì. Cho đến khi bầy ngựa cháy chạy đến trước mặt mới chân tay luống cuống.

Lưu Sấm nhảy lên mình ngựa, giục ngựa lên một quả đồi nhìn xuống đại doanh Tiên Ti, ngọn lửa hừng lực, nhìn từ ra như một biển lửa vậy.

Bồ Đầu ở trong đại trướng bị tiếng hỗn loạn làm thức giấc.

Y khoác áo ra ngoài đã thấy hàng ngàn con chiến mã bốc cháy đang đá lung tung.- Xảy ra chuyện gì vậy?

Bộ Đầu sợ hãi hô lớn.

Một gã lính Tiên Ti lảo đảo chạy đến: - Bồ Đầu đại nhân, đại sự không hay rồi... Không biết tại sao mà những con ngựa trong chuồng đột nhiên bốc cháy rồi chạy vào doanh trại.

- Không hay rồi, quân Hán bí mật đánh lén doanh trại!

Không đợi Bồ Đầu kịp phản ứng thì có người liền hét lên kinh hãi.

Bồ Đầu quay lại nhìn, thì ra là vị Điền tiên sinh kia.Y vừa định mở miệng thì lại nghe có tiếng la hét. Một đội thiết kỵ quân Hán nhảy từ ngoài cửa vào đại doanh Tiên Ti... Lúc này đại doanh đã hỏng, không có người chỉ huy. Đám quân Hán kia sau khi nhảy vào doanh trại cứ gặp người là chém giết. Hai viên tướng Hán cầm đầu, một người cầm đao rong ruổi, một người múa thương liều chết xông lên. Hai viên tướng Hán này như mãnh hổ xuống núi vậy, nhảy vào đại doanh mà như nhảy vào chỗ không người giết lính Tiên Ti máu chảy thành sông.

Bồ Đầu cũng bối rối lớn tiếng quát.

Lúc này có một người dẫn theo một con chiến mã đến. Bồ Đầu dạng chân nhảy lên mình ngựa lao đi như bay.

- Cẩu tặc Bồ Đầu, để mạng lại!Viên tướng Hán kia phóng ngựa lao đến, bổ đao từ trên không trung xuống mang theo một luồng gió mạnh mẽ bổ về phải Bồ Đầu.

Bồ Đầu vừa mới ngồi vững trên lưng ngựa, thậm chí còn chưa kịp hình dáng dấp tên tướng Hán kia thế nào thì đã phải vội nâng đao lên đón.

Chỉ nghe có tiếng keng vang lên. Bồ Đầu chỉ cảm thấy có một dòng lực cực lớn từ đao truyền đến. Ngựa chiến hí dài một tiếng lùi sau mấy bước. Cánh tay của Bồ Đầu không còn cảm giác, đại đao trong tay bắn ra ngoài. Y quát to rồi quay ngựa chạy trốn, không ngờ đao của tướng Hán kia nhanh như cắt, sau khi bị một đao chắn lại thì đại đao lại vẽ một vòng tròn trên không trung, tiếp tục chém...

- Bồ Đầu đại nhân cẩn thận.Tên thân vệ của Bồ Đầu thấy tình hình như vậy không khỏi sợ hãi mà lớn tiếng nhắc nhở. Nhưng ánh đao kia chẳng khác nào tia chớp. Bồ Đầu chưa kịp có phản ứng gì, qua khóe mắt chỉ thấy một đường hàn quang xẹt qua, răng rắc một tiếng chém đứt đầu của y. Máu tươi từ ngực phun ra. Thi thể của Bồ Đầu đung đưa trên lưng ngựa hai cái rồi ngã xuống.

- Bồ Đầu đại nhân bị người Hán giết rồi.

- Bồ Đầu đại nhân chết rồi...

Tên lính Tiên Ti trơ mắt nhìn đầu của thủ lĩnh rơi xuống đất, ngẩn người ra quá mức sợ hãi. Mấy tên tướng lĩnh Tiên Ti phóng ngựa đến muốn báo thù cho Bồ Đầu, thì không ngờ tướng Hán kia đã phóng ngựa đón trước, cây thương lớn lao một vòng ngăn đối phương lại.Sau khi Lưu Sấm giết Bồ Đồ cũng không thèm để ý đến cái xác của y nữa.

Hắn giơ Giáp tử kiếm trên lưng ngựa lớn tiếng quát: - Các huynh đệ, cùng ta giết giặc Hồ, kiến công lập nghiệp ngay hôm nay.

- Chém chết giặc Hồ, kiến công lập nghiệp.

Ba trăm Phi hùng thiết kỵ vệ cùng hét to theo Lưu Sấm giết vào trong loạn quân.

Lúc này đại doanh Tiên Ti đã biến thành một biển lửa. Hơn hai ngàn chiến mã sau một hồi giẫm đạp cuối cùng cũng không chống đỡ nổi nữa mà ngã xuống. Nhưng, đã đủ rồi... hơn hai ngàn chiến mã này tung hoành trong doanh trại Tiên Ti,thậm chí còn có bốn năm con còn tách ra khỏi ngàn vạn chiến mã chạy như điên chung quanh doanh trại.Rất nhiều con chiến mã kinh hãi điên cuồng, không ai có thể ngăn cản được.

Đại doanh Ô Hoàn ở bên cạnh đại doanh Tiên Ti thấy đám ngựa hoảng loạn kia lan sang cũng lâm vào hỗn loạn...

Lưu Sấm và Hạ Hầu Lan mang theo ba trăm thiết vệ từ trong đại doanh Tiên Ti mở đường giết xông ra. Lúc trời tang tảng sáng, rốt cuộc người đã kiệt sức, ngựa hết hơi, cuộc chiến dừng lại.

Nhưng, từ sớm ở Liễu thành, Sử Hoán đã nhận được tin liền sai người mở cửa thành dẫn theo binh mã quân Hán giết ra khỏi thành.

Bên bờ sông Du Thủy xuất hiện một cảnh tượng kinh người.Mấy ngàn quân Hán đang đuổi giết người Ô Hoàn và người Tiên Ti nhiều hơn gấp bội. Ven đường toàn là thi thể của họ...

Bị hỏa mã tấn công, bị ngựa hoảng sợ giẫm đạp, có rất nhiều người Tiên Ti thậm chí đến chết vẫn không biết có chuyện gì đã xảy ra.

Lưu Sấm đã đổi Tượng Long, hắn giục ngựa đi lên một mô đất. Ở phía sau có hơn trăm người bám chặt lấy hắn. Còn Hạ Hầu Lan thì dẫn kỵ binh Phi hùng vệ xuất kích tiếp tục đuổi theo kẻ thù.

- Chuyện hôm nay như giấc chiêm bao bừng tỉnh.

Lưu Sấm cũng không ngờ, hơn hai ngàn hỏa mã sẽ tạo thành kết quả như vậy, vì thế cho nên khi ngồi trên lưng ngựa hắn vẫn còn có cảm giác như đang mơ.- Lần này thực sự là may mắn, nếu Bồ Đầu không khinh địch, mã doanh không có người canh phòng thì e rằng cũng không có đại thắng này.

Sử Hoán lại cười nói: - Sự may mắn này của chủ công nếu không có thiên mệnh thì cũng không có thắng lớn như hôm nay.

- Vậy sao?

Lưu Sấm cũng cười nhưng vẻ mặt của hắn lại đầy sự lo lắng.

- Vốn dĩ ta không muốn khai chiến với người Tiên Ti sớm như vậy, không ngờ họ lại chủ động đến cửa. Cũng may lần này người Tiên Ti không biết ta ở Liễu Thành, nếu không ngay từ đầu họ đã tấn công mạnh thì tính mạng của ngươi và tacũng nguy rồi.

Sử Hoán nghe xong cũng hít một hơi thật sâu.

Trước khi xảy ra đại chiến y vẫn chưa có cảm giác này, bây giờ nghĩ lại thực sự là hết hồn.

Đúng vậy, nếu Bồ Đầu biết Lưu Sấm ở Liễu thành... chỉ sợ không biết Bồ Đầu kia sẽ không tiếc dùng bao nhiêu chiến thuật phát động công kích nhằm đánh hạ Liễu thành. Cũng may là Bồ Đầu muốn bảo tồn lực lượng, cho nên Lưu Sấm mới may mắn thoát khỏi và có đại thắng hôm nay.

Nhưng lo lắng của Lưu Sấm cũng không phải là không có lý.Lần này Yến Lệ Du và Bặc Bí Dị liên kết với nhau vốn là điều kì lạ. Lần này Bồ Đầu chết trận dưới Liễu thành, người Tiên Ti đại bại phải quay về, Yến Lệ Du kia sao có thể từ bỏ ý đồ? Có thể tưởng tượng rằng tiếp theo Yến Lệ Du sẽ không ngừng chiến đấu với Lưu Sấm. Hắn không sợ người Tiên Ti, nhưng hiện giờ hắn đang dốc sức cho cuộc chiến U Châu không có tâm trạng để giằng co với chúng. Cứ như vậy, chỉ sợ người Tiên Ti sẽ có phản kích, như vậy sẽ không có lợi cho cuộc chiến U Châu.

- Chủ công có dự định gì không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.