Sử Hoán lắc đầu, hạ giọng nói: - Chỉ một buổi trưa này đã làm tiêu hao hơn ba phần mũi tên rồi. Thuộc hạ rất lo lắng ngày mai người Tiên Ti công kích, chỉ sợ tên chưa chắc đủ dùng... Chủ công, nếu không ngài hãy phá vây ra ngoài, dựa vào vũ dũng của chủ công, hơn nữa có Hành Nhược và Phi Hùng Kỵ, nhất định có thể giết ra trùng vây. Chúng ta tử chiến ở tại Liễu Thành, nếu như Chủ công...kính xin chủ công sau này báo thù rửa hận cho thuộc hạ là được.
Sử Hoán chỉ nói là tên bị hao tổn mà không nói số lượng người bị tử thương.
Lưu Sấm tuy rằng không rõ ràng lắm, nhưng trên đại thể có thể tính ra được chắc chắn là chết thê thảm và nghiêm trọng. Cũng khó trách, người Ô Hoàn tấn công rất mạnh, hơn nữa là một đám hung hãn không sợ chết trèo lên thành. Tuy rằng quân Hán liều chết ngăn cản, nhưng vẫn không thể bằng đối phương người đông thế mạnh.
- Binh mã tổn thất bao nhiêu?
- Cái này...
Sử Hoán do dự một chút, hạ giọng nói: - Vẻn vẹn một buổi trưa, các huynh đệ chết trên ba trăm.
Lưu Sấm được nghe, hít sâu một hơi.
Quân Hán thủ thành phần lớn là bộ khúc của Sử Hoán, chết ba trăm, đã vượt qua một phần mười. Một lần tổn thương này này chỉ là của một buổi trưa...Lưu Sấm không thể không lo lắng, nếu tiếp tục đánh tiếp, quân Hán chết sẽ càng thêm kinh người.
Phá vây sao?
Lưu Sấm tự tin, chiến mã, đao trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197296/quyen-1-chuong-349-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.