Lưu Sấm trầm ngâm một hồi rồi cắn răng một cái, dường như đã có quyết định.
- Nếu người Tiên Ti muốn chiến, đơn giản là ta sẽ dấy lên chiến hỏa ở Bắc Cương. Người Tiên Ti thiện dã chiến, rất linh hoạt, mạnh mẽ. Nếu phòng thủ bị động, chúng ta ngày tư lúc bắt đầu tất rơi vào thế yếu... Ta chuẩn bị phái một đội binh mã xâm nhập vào Bắc Cương tập kích cướp Tiên Ti. Ta muốn nhìn xem người Tiên Ti có thể ngăn cản được thiết kỵ quân Hán của ta không. Năm đó Quan Quân Hầu từng giết giặc Hồ phải bỏ chạy, nay ta noi theo gương Quan Quân Hầu, khiến Bắc Cương phải nhuộm máu...
Mắt Sử Hoán sáng lên không kìm nổi nói: - Không biết chủ công chuẩn bị phái ai đi?Lưu Sấm sửng sốt nhìn Sử Hoán nói: - Hay là Công Lưu có người lựa chọn thích hợp rồi?
Sử Hoán cười nói: - Nếu bàn về chiến đấu với người Hồ, dướni trướng của chủ công không ai quen chiến bằng Ôn Hầu. Tuy Ôn Hầu đã lớn tuổi nhưng vẫn còn rất oai phong. Năm đó ông ta rong ruổi trên thảo nguyên khiến giặc Hồ nghe thấy đã phải bỏ chạy. Hiện giờ Ôn Hầu đang nhàn rỗi, có thể mệnh ông ấy làm chủ tướng, cho hai đại tướng quân phụ giúp giết nhập vào thảo nguyên. Đến lúc đó chắc chắn Yến Lệ Du kia sẽ hối hận vì đã đắc tội với chủ công.
Để Lã Bố nắm giữ ấn soái?
Lưu Sầm thầm gật đầu trong lòng. Luận về thuật kỵ chiến, đúng là không ai bằngLã Bố. Nhưng dù sao Lã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197298/quyen-1-chuong-350-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.