Bàng Đức cũng biết mình có chút nóng lòng. Theo Lưu Sấm từ Hứa Đô mà đến đây, không phải y lo lắng Lưu Sấm không cần y. Chỉ có điều khi nghe một câu cam đoan của Lưu Sấm cũng khiến cho tảng đá đè nặng trong lòng Bàng Đức được thả lỏng. Ngẫm lại cũng đúng, chính y mới vừa đến, ngoại trừ Đỗ Kỳ, Hạ Hầu Lan, Tư Mã Ý, Ngô Ban, Gia Cát Lượng và Triệu Vân gần như không biết một ai. Trong lòng Bàng Đức hiểu rõ dưới tay Lưu Sấm mãnh tướng khá nhiều như Thái Sử Từ, Hứa Chử, Hoàng Trung thì không cần nói, ngoài ra còn có Trương Liêu, Tào Tính đóng ở Phì Như, Lư Long Tắc cũng đều là những lão tướng chinh chiến sa trường nhiều năm, sao y có thể so sánh được. Chớ đừng nói đến trong nhà Lưu Sấm còn có một Hao Hổ. Mặc dù Hao Hổ đã bị thương tổn nhưng uy phong, khí thế của lão cũng khiến cho Bàng Đức cảm thấy kinh hãi. Lúc này, với mong muốn được lập công, chẳng bằng trước tiên làm quen với những người liên quan với Lưu Sấm thì tốt hơn.
Tính cách Bàng Đức cao ngạo, nhưng cao ngạo rất đúng người. Ở trước mặt Mã Siêu, y sẽ không cao ngạo, trước mặt Lưu Sấm y cũng không kênh kiệu. Dưới tay Lưu Hoàng thúc có nhiều tướng quân thiện chiến như thế, sau này y không thiếu cơ hội hợp tác với họ, nếu chờ cơ hội làm việc mới được gặp, chẳng nên nhân cơ hội này kết giao trước sẽ tốt hơn sao? Còn nữa, y cũng chưa quen thuộc với binh mã trong tay Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197185/quyen-1-chuong-291-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.