Lưu Sấm nghe nói giật nảy mình lạnh run. Còn đám người Gia Cát Lượng, Tư Mã Ý, đám người Bộ Chất cũng biến đổi sắc mặt.
- Tử Phương ngươi lúc ấy có lẽ cũng rất sợ hãi.
Tuân Khuông không kìm được cười nói khiến những người còn lại cũng không nhịn cười được.
Ai cũng biết Mi Phương nhát gan. Nhưng Mi Phương lại không cho là vậy:
- Nguyên Dận ngươi đừng vội cười cợt ta, đổi lại là ngươi bị người ta nhìn thấu tận ruột gan lúc ấy ngươi cũng cảm thấy hồi hộp căng thẳng.....Ngươi không biết lúc ấy ta sợ hãi nhiều thế nào đâu, thậm chí còn muốn Thường Thắng, Bùi Vĩ ra tay, tuy nhiên sau khi suy nghĩ nếu hắn đã nói rõ thì chắc không có ác ý, cùng với hắn trở mặt chi bằng kết làm bạn hữu chẳng tốt hơn sao? Hai năm qua ta được hắn chỉ giáo rất nhiều.
Những lời này được nói ra ngay cả Mi Chúc cũng cảm thấy ngạc nhiên. Huynh đệ trong nhà mình là người thế nào? Trong lòng Mi Chúc đều rõ.
Mi Phương hơi có chút công tử, lại cực kỳ sắc bén, là người trong nội tâm cực kỳ kiêu ngạo, để khép nép hướng một người khác thỉnh giáo có thể thấy được người này đúng có thực lực thế nào. Trong lúc nhất thời Mi Chúc và những người ở đây đều cảm thấy hứng thú với Diêm Nhu.
Lưu Sấm ngồi bên cạnh trầm mặt không nói.
Diêm Nhu
Hắn đã nhớ rồi!
Người này trong Tam Quốc Diễn Nghĩa không có nhiều ghi chép lại nhưng trong Tam Quốc Chí lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197176/quyen-1-chuong-286-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.