Triệu Vân phát hiện lúc này nhìn Lưu Sấm rất thật thà chất phát, không còn chí khí sục sôi như vừa rồi.
Do là người mới nên Triệu Vân đương nhiên sẽ không được tiến vào trong nghị sự, chính y cũng hiểu được khá rõ điều này cho nên cũng không có gì bất mãn. Thử nghĩ y ở Liêu Đông không biết gì cả, những trọng thần dưới tay Lưu Sấm ngay cả tên cũng chưa nhớ hết được, thuộc hạ không có binh mã, càng không có kinh nghiệm thống lĩnh binh mã....Cho dù bảo y tham dự cũng không nói được gì.
Đừng nói là Triệu Vân, những thuộc hạ dưới tay Lưu Sấm nhiều như vậy cũng không có tư cách tham dự hội nghị. Bao gồm Bàng Đức, Hạ Hầu Lan, Võ An Quốc đều dự thính ở hạ đường, nên Triệu Vân cũng không có gì bất mãn.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa Triệu Vân không có lòng cầu tiến. Điều minh chứng là y bỏ Lưu Bị tìm Lưu Sấm nương tựa, nên đã tồn tại suy nghĩ muốn lập công. Ở nhà, khi y nghe Mi Chúc đề cử Diêm Nhu, Triệu Vân lập tức nhớ tới một người mà người này Mi Chúc cũng quen biết. Cho nên sau khi tan họp y lập tức đến tìm Mi Chúc, nhắc đến người này nói với Mi Chúc, khi vừa nói ra tên Mi Chúc cũng hứng thú vô cùng.
Tình huống của Mi Chúc và Triệu Vân khá giống nhau, đều chưa lập được công gì. Tuy rằng tài học vị của Mi Chúc cao hơn Mi Phương nhiều nhưng Mi Phương theo Lưu Sấm đã bốn năm, hơn nữa tự tay Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197177/quyen-1-chuong-287-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.