Chương trước
Chương sau
Thị trấn Lâm Du có diện tích không lớn, nhân khẩu chừng hai vạn. Năm huyện ở Liêu Tây nhân khẩu phân bố không đều, với huyện Dương Nhạc đã ngoài ba vạn người, còn lại bốn huyện chỉ có Phì Như và Lâm Du thì ước chừng trên dưới hai vạn, hai huyện còn lại Tân Đồ cùng Đồ Hà nhân khẩu hai huyện cộng lại cũng chưa đến hai vạn.

Trừ nơi đó ra, thành Cô Trúc có một ngàn ba trăm hộ dân, ước chừng trên dưới bảy ngàn người.

Đấy cũng bằng dân chúng quận Liêu Tây cộng gọp lại......

Diện tích Liêu Tây rất lớn, vả lại khá màu mỡ nhưng vì tình hình khí hậu cùng những nguyên nhân khách quan khác khiến cho toàn bộ quận Liêu Tây nhìn vô cùng hoang vắng. Thêm các bộ tộc Tiên Ti, Ô Hoàn và dị tộc khác thực lực cường đại cũng không khiến cho Liêu Tây có thể phát triển được.

Liễu Thành lệ thuộc vào sở trị của Liêu Tây, lại tụ tập hơn mười vạn người Ô Hoàn, là một trong lực lượng lớn nhất ở Liêu Tây

Sau khi Khâu Lực Cư đại nhân thống trị Ô Hoàn chết đi, đã truyền lại cho con là Đạp Đốn, người tên Đạp Đốn này vũ lực hơn người, tổng quản ba bộ phận Ô Hoàn Liêu Tây, danh vọng không bình thường. Những năm đầu Kiến An, Viên Thiệu và Công Tôn Toản có bất hòa với nhau vì thế nhân cơ hội đó Đạp Đốn phái sứ giả đến cầu hòa thân với Viên Thiệu, sau đó xuất binh tấn công Công Tôn Toản. Sở dĩ hắn phải trợ giúp Viên Thiệu vì khi đó Công Tôn Toản ở U Châu thái độ đối với người Ô Hoàn, Tiên Ti khá lấn áp. Chính vì thế sau khi liên hợp cùng Viên Thiệu đã đánh bại được Công Tôn Toản, nên Đạp Đốn đạt được danh hiệu Thiều Vu, cũng nhận được ấn tín, do đó thanh danh thực lực ở Liêu Tây nhanh chóng vượt qua người khác.

Khâu Lực Cư còn có một người con tên là Lâu Ban. Khi Khâu Lực Cư chết Lâu Ban tuổi còn quá nhỏ, cho nên đem chức vị Đại nhân Ô Hoàn truyền cho Đạp Đốn. Hiện giờ Lâu Ban đã càng ngày càng lớn, thanh danh của Đạp Đốn lại càng ngày càng cao, Lâu Ban muốn chiếm lấy chức vị thủ lĩnh Ô Hoàn từ tay Đạp Đốn cũng thật sự khá khó khăn. May mắn thuộc hạ Khâu Lực Cư còn có một nhóm huynh đệ trung thành với y, trong đó đặc biệt là Tô Phó Diên cùng Nan Lâu là đại biểu ở Liêu Đông phụ thuộc. Ủng hộ lập Lâu Ban, phụ thuộc Liêu Đông quốc tự thành một phái. Tuy biểu hiện bên ngoài của Tô Phó Duyên và Nan Lâu thần phục Đạp Đốn nhưng ai cũng biết Tô Phó Diên và Nan Lâu đối với Đạp Đốn có thể nói bằng mặt mà không bằng lòng, cũng không hòa thuận mấy.

- Dù sao Đạp Đốn giữ Tổng Nhiếp Tam Bộ, bởi có được sự ủng hộ của Lỗ Vương Ô Diên. Tên Ô Diên này mang đến hơn tám trăm bộ, binh mã có mấy vạn người, cộng với nhân khẩu mang đến có thể đạt hơn mười vạn dân, ở trong Hạt Cảnh Liêu Tây, tạo nên một lực lượng tương đương với lực lượng của Đạp Đốn ở Liễu Thành. Dù Tô Phó Diên và Nan Lâu chiếm cứ được Liêu Đông phụ thuộc nhưng lại chịu sự kiềm chế khắp nơi, khó có thể đối đầu với Đạp Đốn.

Mi Phương chậm rãi mà nói, hướng về Lưu Sấm kể lại tỉ mỉ, giới thiệu chung về tình hình ở Liêu Tây. Từ năm Kiến An thứ hai, y vâng mệnh tiến đến Liêu Tây, ở thành Cô Trúc nhanh chóng đứng vững.Trong tay y có nhiều vàng bạc, hàng hóa, cũng chiếm một lượng lớn đất đai.

Theo như lời Mi Phương nói, y đã nắm giữ gần sáu mươi phần trăm đất đai rộng lớn ở thành Cô Trúc, Ở Liêu Tây cũng nhanh chóng lập được danh tiếng. Dựa vào đám người Bùi Vĩ, Thường Thắng võ dũng, thêm với Mi Phương thẳng thắn phóng khoáng, nên khéo léo tạo nên danh vọng ở địa phương không tầm thường chút nào. Cũng chính vì nguyên nhân này y đối với tình huống ở Liêu Tây thậm chí toàn bộ bốn quận ở Liêu Đông có thể nói rành như lòng bàn tay...

Lần này di chuyển đến nếu Mi Phương không đứng vững ở thành Cô Trúc, Lưu Sấm cũng không dễ dàng sống yên ở Lâm Du. Thậm chí ngay cả khi Trương Liêu đánh chiếm được Phì Như, chiếm lĩnh Lư Long Tắc cũng dựa vào tiền bạc của Mi Phương mới làm sự tình yên ổn. Hiện giờ Thái Thú Liêu Tây Thuần Vu Quỳnh còn chưa nhận chức, còn quan viên Liêu Tây lại ở huyện Dương Nhạc tại quan ngoại, thế nên đến nay cũng không rõ lắm tình trạng. Có thể nói, lần này Lưu Sấm thuận lợi di chuyển đến Mi Phương là người lập công lớn nhất, có thể khiến Lưu Sấm nắm bắt quan lại hai huyện, chiếm thế chủ động, nếu không khi Lưu Sấm di chuyển đến Liêu Tây cho dù là địa khu Lâm Du cũng phải gặp trở ngại lớn.

- Nói như thế Viên Bản Sơ đối với bốn quận Liêu Đông nắm trong tay dường như không cao minh lắm.

Mi Phương nói:

- Bốn quận Liêu Đông là nơi không có nhiều tương lai, ngay cả Viên Thiệu tất không xem trọng nơi này....Liêu Đông có Công Tôn thị còn quận Huyền Thố, quận Nhạc Lãng thì Cao Cú Lệ tập kích quấy rối, hỗn loạn vô cùng, còn Liêu Tây, có bộ tộc Ô Hoàn vì Viên Thiệu và Đạp Đốn kết giao nên Đạp Đốn còn thêm nghênh ngang, giết người bừa bãi ở Liêu Tây, ngay cả bên trong Liêu Đông phụ thuộc Viên Thiệu cũng nắm trong tay, vẫn không tính hùng mạnh.

Nói tới đây Mi Phương đột nhiên nhớ tới một sự kiện.

- Từ khi Lưu Ngu ở Liêu Tây chết đi đến nay vẫn chưa lập Thái Thú. Trước đây Viên Thiệu đã từng lệnh Lưu Hòa con trai của Lưu Ngu làm Thái thú Liêu Tây, nhưng Liêu Hòa này chưa từng khống chế Liêu Tây, thậm chí chưa từng đến Liêu Tây.

Nếu không phải lần này Công tử di chuyển đến Liêu Tây nói không chừng Viên Thiệu đã quên chuyện này.....Vừa rồi y lại vội vàng để Thuần Vu Quỳnh đảm nhiệm chức Thái thú Liêu Tây, tuy nhiên theo ta được biết Thuần Vu Quỳnh xuất thân là Tây Viên Bát Giáo úy, chỉ là một bao cỏ, nếu thật sự hắn và Viên Thiệu không có giao tình sâu đậm thì làm gì có được chức vị kia. Viên Thiệu cho hắn ba tháng đến làm Thái thú Liêu Tây mà nay đã tháng năm hắn còn chưa xuất hiện.

Thuần Vu Quỳnh?

Lưu Sấm cười nhạt, tỏ vẻ khinh thường.

Đối với tên này hắn không xa lạ gì. Người này đã từng là thượng quan của Hạ Hầu Lan, lại đố kỵ người tài, thích cướp tay trên công lao của người khác, lòng dạ hẹp hòi.

Tuy rằng lúc trước Lưu Sấm trách cứ Hạ Hầu Lan, nhưng nói thật hắn đối với Thuần Vu Quỳnh không xem ra gì cả, nguyên nhân à? Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa và Tam Quốc Chí đều có ghi lại những mối quan hệ của Thuần Vu Quỳnh, người này khi khi Ô Sào, vì tham rượu mà làm hỏng việc, kết quả bị Tào Tháo tập kích bất ngờ Ô Sào. Đến nay Lưu Sấm vẫn nhớ như in những bộ phim về Tam Quốc Diễn Nghĩa, nhân vật Thuần Vu Quỳnh được xây dựng là nhân vật béo ị, người đầy mùi rượu.

Không đúng, nếu Thuần Vu Quỳnh làm Thái thú Liêu Tây thì trận chiến Quan Độ ai trấn thủ Ô Sào? Nếu Tào Tháo không thể tập kích bất ngờ Ô Sào, chẳng lẽ trận chiến Quan Độ đã xuất hiện biến cố?

Nghĩ đến đây sắc mặt Lưu Sấm có chút thay đổi, hắn ngồi ngay ngắn trên giường trầm ngâm không nói gì.....Giống như Thuần Vu Quỳnh là một nhân vật có một không hai của Viên Thiệu, khó tìm người thứ hai như thế! Không, không có khả năng Thuần Vu Quỳnh lại ở lại Liêu Tây, y phải trấn thủ Ô Sào mới thỏa đáng.

- Mạnh Ngạn?

- Dạ.....

Lã Bố nhìn thấy sắc mặt Lưu Sấm tâm tư bất định, không kìm được mở miệng kêu lên. Lúc này Lưu Sấm mới tỉnh ngộ, ngẩng lên thấy mọi người đang nhìn hắn, hắn không khỏi đỏ mặt thẹn thùng.

- Vừa nhớ đến một chuyện nên có chút bần thần, kính xin chư quân thứ lỗi.

Nói xong hắn hướng Mi Phương nhìn nói:

- Tử Phương, huynh vừa nói cái gì?

Mọi người nhìn vẻ mặt xấu hổ của Lưu Sấm không kìm được bật cười.

Mi Phương cũng không để ý, y thật sự càng ngày càng thêm ngưỡng mộ Lưu Sấm, từ khi chuyện Lưu Sấm xâm nhập Hứa Đô nó càng thêm lan truyền mãnh liệt. Nhớ ngày đó, Lưu Sấm an bài y đến Liêu Tây, trong thâm tâm y cũng không quá cao hứng, ấn tượng của y về Liêu Tây là vùng đất lạnh giá, Lưu Sấm phái y đến chẳng khác nào lưu đầy, nhưng từ sau khi y vững gót chân, ý nghĩ của y lại cũng thay đổi đặc biệt lời tiên đoán của Lưu Sấm nói đi trước một bước thành sự thật, càng làm cho Mi Phương thêm tôn kính Lưu Sấm. Có thể nói từ khi đến Liêu Tây mọi biến cố đều diễn biến theo suy đoán của Lưu Sấm, điều này có nghĩa Lưu Sấm có khả năng dự đoán tương lại, càng nói cách nhìn của Lưu Sấm không tầm thường chút nào.

Hiện giờ ngẫm lại tiểu muội được gả cho Lưu Sấm quả là một chuyện đúng đắn.

Tuy rằng đến hiện giờ Lưu Sấm vẫn chưa ổn định nhưng y có thể dự liệu được, kế tiếp Lưu Sấm nhất định sẽ xưng hùng xưng bá ở Liêu Đông...Đấy mới chân chính là chư hầu một phương.

- Chủ công, ta mới vừa nói thành Cô Trúc có một hiền giả có thể trọng dụng.

- Ai?

- Không biết chủ công có nghe nói qua người tên Diêm Nhu chưa?

- Diêm Nhu?

Lưu Sấm nghe đến tên này không khỏi ngẩn ra, cảm thấy tên này rất quen tai, có thể trong lúc nhất thời hắn chưa nhớ ra được.

- Diêm Nhu tự Bá Chính người ở Quảng Dương. Người này khi còn niên thiếu đã từng bị người Ô Hoàn và người Tiên Ti bắt làm tù binh, lại rất được người Ô Hoàn, người Tiên Ti tín nhiệm.....Vả lại người này cũng là dòng họ Hán thất, trung thành và tận tâm. Khi Công Tôn Toản hại chết Lưu Ngu ở U Châu, Diêm Nhu liền cấu kết với người Tiên Ti để đối kháng với Công Tôn Toản, nhưng lại bị Công Tôn Toản dễ dàng cố thủ, Viên Thiệu vốn mời người này nhưng bị hắn cự tuyệt, mang theo đệ đệ rời khỏi Quảng Dương, định cư ở thành Cô Trúc. Người này vũ dũng hơn người, lại có mưu lược...Hơn nữa khá am hiểu chiến mã, hiển rõ về người Tiên Ti, Ô Hoàn thậm chí là Cao Cú Lệ, có thể nói tài cán hắn trác tuyệt.

Khi ta đến thành Cô Trúc đã đứng vững thường tới lui thăm viếng. Đến nay ta vẫn nhớ rõ hắn từng nói: Tuy không biết ngươi từ đâu đến nhưng ta nhắc nhở ngươi, nếu ngươi muốn sống yên ở Liêu Đông, trước tiên lấy được những nước Liêu Đông phụ thuộc, khi mọi việc ở đó thuận lợi mới có cơ hội lấy được bốn quận Liêu Đông, sống yên ở Liêu Đông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.