Cao Thuận nghe nói thế cũng liên tục gật đầu. Gã không khách sáo với Lưu Sấm mà nhanh chóng đi nghỉ ngơi trước. Còn Lưu Sấm thì đóng giữ đầu thành, nhìn bóng đêm, nhìn xa xa doanh trại quân Hải Tây có chút im ắng.
Cũng không biết Trần Đăng sẽ sử dụng thủ đoạn gì đây?
Ngoài thành Huyện Lăng, đại doanh quân Hải Tây.
Trần Đăng vô cùng vui mừng đón Lưu Bị vào lều lớn.
- Huyền Đức Công, sao người đến đây?
Sắc mặt Lưu Bị vẫn tái nhợt như trước, nhìn bề ngoài có chút trầm trọng. Tuy nhiên tinh thần của y không tệ chút nào, mặc dù lặn lội đường xa nhưng vẫn không toát lên sự mệt mỏi.
Trương Phi và Quan Vũ đi phía sau Lưu Bị khoanh tay không nói, Trần Đáo thì dẫn Bạch Mạo tinh binh dàn xếp trong đại doanh, cũng không có tiến đến.
Chẳng biết tại sao nhìn thấy Trương Phi, Quan Vũ bên người Lưu Bị, trong lòng Trần Đăng không khỏi có cảm giác có chút bi thương.
Nhớ ngày trước bên cạnh Lưu Bị có Giản Ung, Tôn Càn tương trợ, sau lại mời chào Mi Chúc nhưng hôm nay đâu cả rồi? Giản Ung, Tôn Càn đều chết trong tay Lưu Sấm, còn tên Mi Tử Trọng không ngờ đầu hàng Lưu Sấm. Nhớ ngày đó khi Lưu Bị đến Từ Châu cũng có khá nhiều nhân tài theo phò tá nhưng hiện tại chỉ còn lại Quan, Trương, Trần Đáo, không có mưu sĩ bên cạnh, thật sự khá vắng lạnh. Nghĩ đến đây Trần Đăng không kìm được tiếng thở dài trong lòng.
Nói thật Trần Đăng khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197088/quyen-1-chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.