- Ta không phải có ý đó.
Quách Đồ có chút nôn nóng, muốn giải thích với Viên Thiệu. Chỉ là không đợi y mở miệng, Hứa Du đứng một bên lại nói:
- Ta vốn không muốn nhúng tay vào việc này. Dù sao năm đó ta từng cầu học môn hạ của Trung Lăng Hầu, coi như có chút tình nghĩa. Nhưng chuyện này, Đại công tử xác thực làm không tốt! Lưu hoàng thúc được Đại công tử mời tới quận Tề để cầu hỗ trợ. Dù không có đủ binh mã, nhưng Lưu hoàng thúc vẫn đồng ý. Cuối cùng Lưu hoàng thúc thủ thắng. Vậy mà còn muốn tính toán chi ly mấy trăm con ngựa kia, thực sự là…
Chủ Công, không phải thuộc hạ muốn giúp Lưu hoàng thúc giải thích điều gì. Chỉ là nếu chuyện này lan ra ngoài, chẳng phải bị người khác chê cười là Chủ Công không đủ rộng lượng hay sao?
Sắc mặt của Viên Thiệu chợt trầm xuống. Y tự xưng là người cao thượng, rộng rãi, đương nhiên không muốn bị mọi người nói ra nói vào.
- Công Tắc, trở về nói cho Hiển Tư, nếu không có ngựa thì cứ nói với ta. Mặc dù ta không tính là dư dả, nhưng mấy trăm con ngựa, thậm chí hơn ngàn con, ta còn lấy ra được. Nếu vì thế mà tranh chấp với người khác, thực sự là mất cả thể thống.
Sắc mặt Quách Đồ rất khó nhìn, nhưng vẫn cắn răng lĩnh mệnh. Viên Thiệu đã nói tới mức này, xem như biểu lộ thái độ. Chuyện này, Viên Đàm làm không đúng! Nếu lại tranh cãi nữa, chỉ sợ sẽ khiến cho Viên Thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197044/quyen-1-chuong-205-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.