Hứa Liêm khuyết thiếu tình cảm cực kỳ nghiêm trọng.
Biểu hiện cụ thể là y không hiểu được hỉ nộ ái ố của người bình thường nên khó có sự đồng cảm, cảm xúc bản thân năm này qua tháng khác không mày may dao động, khiến y thoạt trông như vĩnh viễn một bộ bình tĩnh trầm ổn.
Thật ra cũng không hẳn, y chỉ là không hiểu thôi.
Nhưng dù sao y cũng là con người, những cảm xúc tinh vi đó gần như đã cạn kiệt từ hai năm trước. Hứa Liêm hiện tại vẫn sẽ vì Đoạn Trù mà rung động, nhưng cũng chỉ là rung động thôi, tựa như giờ phút này nghe người kia nói tới để gặp hắn, những cảm xúc vươn ra va phải vách tường lạnh lẽo, trong phút chốc y vẫn không ngộ ra hàm ý trong đó, chỉ có thể mê mang nhìn Đoạn Trù: " Trung tướng......."
" Được rồi." Đoạn Trù chuyển chủ đề, " Vậy thì tôi sẽ thu xếp ngay bây giờ, quyết định vào tối nay? "
" Đúng. " Hứa Liêm khôi phục bình tĩnh, " 8 giờ tối nay, ngài không cần xuất hiện, tôi sẽ vào chủ tinh một chuyến, để quan chỉ huy Buddy đợi tôi ở cảng Tường Vi."
Đoạn Trù nhìn Hứa Liêm thật sâu, cuối cùng gật đầu: " Được. "
Bước ra khỏi văn phòng, trong đầu Đoạn Trù hiện lên bộ dáng ban nãy của Hứa Liêm, như một đứa trẻ vô tri* gặp phải đề toán khó vượt quá phạm vi trí lực, không có bất kì vui vẻ nào, chỉ yên lặng yêu cầu một đáp án từ hắn.
*tôi thề tôi tra từ gốc mengdong có nghĩa là ignorant mà app
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-o-tren-mang-chuyen-chinh-thuc/273822/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.