Note: Hôm nay Vương giả vinh diệu mở mùa 29, muốn chơi quá mà chưa edit xong không dám bật chơi. Chơi là khỏi đăng chương TvT
Trong hành lang chật hẹp, mũi chân Hứa Liêm thỉnh thoảng va vào tường, trần nhà như quay cuồng như muốn sụp đổ, nhưng Đoạn Trù lại cứng rắn cường thế chống đỡ một mảnh không gian này.
Đồng thời, lặng lẽ lại vô cùng kiêu ngạo mở ra một khe hở trong trái tim khép kín của Hứa Liêm.
" Trung tướng......."
" Chìa khoá cho tôi. " Đoạn Trù không có bất kỳ ý tứ nào muốn buông y ra, giờ phút này chiều cao của hắn phát huy công dụng, bàn tay ôm lấy đầu gối Hứa Liêm cầm lấy chìa, dễ dàng tra vào ổ khoá.*
*tôi ban đầu nghĩ bế lên là bế bằng 1 tay, 1 tay tra chìa, nhưng không, sau khi bị văn tả của tác giả hành não thì hoá ra là cmn bế công chúa à....
Hứa Liêm không thể đi bệnh viện, sẽ lưu lại ghi chép chói lọi. Bất luận manh mối nào đêm nay cũng đủ trở thành nhược điểm trí mạng cho Nội các sau này tóm lấy.
Đoạn Trù hiểu rõ điều này, cho nên sắc mặt của hắn vẫn luôn lạnh như băng, mà sau khi vào cửa trông đến bố trí trong phòng, phải nói là trên mặt rớt vụn băng. Bên trái cửa là phòng tắm, nhìn thẳng về phía trước bên trái một chiếc giường, bên phải một cái tủ, lối nhỏ trung gian miễn cưỡng vừa đủ chứa một người đàn ông trưởng thành.
Hết.
Đoạn Trù đặt Hứa Liêm xuống giường, hai chân hơi tách ra mới có thể thoải mái ngồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-o-tren-mang-chuyen-chinh-thuc/273823/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.