Tiêu Ý Nhã nói mình sẽ hiến máu cho Mộc Lan nếu Bùi Hữu Minh chấp nhận yêu cầu khiến cho kế hoạch của Kì Liên thất bại.
Cũng là để Hàn Nhậm Phục nhìn ra bộ mặt thật của cô ta.
Bùi Hữu Minh hơi nhíu mày, khó hiểu.
- Theo như tôi biết, vị hôn phu của cô đối xử với cô rất tệ, lí do gì khiến cô vẫn muốn giúp hắn ta?
Tiêu Ý Nhã nhẹ lắc đầu, cảm thấy xương cốt trong người lại bắt đầu đau nhức.
- Anh ấy ngoài chán ghét thì chưa từng đối xử tệ với tôi.
Cô nhớ tới năm ấy khi ba mẹ qua đời, chính hắn đứng ra lo liệu hậu sự chu toàn, ở trước bài vị hai người dập đầu ba cái. Ba năm qua, hắn luôn hàng tháng đưa cô tiền phí sinh hoạt dư dả, cũng là người giám hộ ở trường của cô.
Bùi Hữu Minh nhìn xuống hai bàn tay bó thạch cao của cô gái trước mặt. Ý Nhã hiểu ý, liền nói.
- Đây là Kì Liên sai người đánh gãy.
Bùi Hữu Minh lúc này mới gật đầu, hít sâu một hơi.
- Tôi đồng ý với cô. Còn chuyện phẫu thuật, nửa tháng nữa sẽ tiến hành.
Ý Nhã hơi khựng người, hỏi lại.
- Nửa tháng sao?
Bùi Hữu Minh nhàn nhạt nói.
- Tôi sẽ không để cô chết.
Ý Nhã quay mặt đi, đột nhiên hơi mỉm cười.
- Đừng lo, tôi cũng không sống được mấy ngày nữa.
Bùi Hữu Minh đưa sang một ánh mắt, đợi cô nói tiếp.
Ý Nhã dịu dàng nói tiếp.
- Người mắc bệnh ung thư xương sẽ không làm ảnh hưởng đến chất lượng máu chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-nham-phuc-hoi-han-da-muon/245672/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.