Tiểu nha đầu lúc này đã rửa sạch những vết dơ bẩn trên mặt, chỉ thấy cô bé mắt hạnh mũi ngọc tinh xảo, đôi môi mịn màng, ngũ quan tinh xảo đến không có một chút tỳ vết, da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, căn bản là không giống như một đứa trẻ ăn mày, vào lúc này chính một mặt ngượng ngùng nhìn về phía Thẩm Khê.
Thẩm Khê không nghĩ tới cô bé đó lại đẹp như vậy, lập tức có chút thất thần, sau đó mới đột nhiên phản ứng lại, trong lòng tự nhủ hai kiếp của mình cộng lại cũng hơn ba mươi tuổi người, lại không thể ngờ sẽ lơ đãng vì một tiểu cô nương làm cho ngây ngô, thật sự quá buồn cười rồi.
Thẩm Khê ngẩng đầu, chỉ thấy Chu thị vui vẻ ra mặt, tựa như nhặt được bảo bối, khà khà vui vẻ: - Tiểu tử thối, mẹ quyết định đem tiểu nữ oa này mang về làm dưỡng tức.
Thẩm Khê đờ người ra chốc lát, giả vờ không rõ hỏi: - Mẹ, dưỡng tức là cái gì?
Chu thị vui tươi hớn hở liếc mắt nhìn hắn, cười nói: - Dưỡng tức chính là nàng dâu nuôi từ bé, còn có thể là cái gì?
Thẩm Khê trong lòng một trận ác hàn, gọn gàng dứt khoát hỏi: - Mẹ sẽ không muốn cho nàng lớn rồi làm vợ con chứ?
Chu thị thấy bộ dạng của Thẩm Khê có vẻ không vui, xoa eo, trừng mắt lạnh lẽo hừ một tiếng nói: - Con mới vài tuổi, biết cái gì mà gọi là vợ?
Chu thị dừng một chút, lại nói:
- Tiểu nữ oa dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-trang-nguyen/2390290/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.