Sau cơm trưa, tiết trời mùa hạ vô cùng nóng bức, Gia Hỷ thay y phục nhẹ ra hồ sen dạo một vòng. Hôm nay không phải ngày thỉnh an, tổ mẫu gọi các phòng đường đột đến đương nhiên là có chuyện muốn nói.
Gia Hỷ ngồi trong lương đình, Bối Lan đứng phía sau phất phơ quạt lụa, Vịnh Đan đem một ít nước trái cây ướp lạnh đến. Nàng nhìn bàn tay Vịnh Đan thon gầy, từng khớp ngón nổi rõ nảy sinh cảm thấy đau lòng. Nàng đối với tì nữ này còn một lời hứa hẹn, Gia Hỷ thở dài, liền đuổi khéo Bối Lan đi:
- Em quay về viện lấy danh sách đồ ngự ban, ta muốn chọn một ít đưa đến Nhị phòng!
Bối Lan nhận mệnh lui đi, Vịnh Đan cũng mơ hồ đoán được, nàng về kinh cũng đã lâu, tiểu thư vì nhiều bận rộn chưa hỏi đến, nhưng nàng tin chắc chắn tiểu thư không nuốt lời.
Gia Hỷ rút khăn tay lau khóe miệng, đôi mắt thanh lệ nhìn lên:
- Em thật muốn trả thù?
Vịnh Đan quyết đoán gật đầu, giọng nói nhỏ lại:
- Tiểu thư, em không có lòng thiện, không nhân từ, không tự xóa được cừu hận!
Gia Hỷ gật đầu, mông lung hướng mắt ra hồ nước lóng lánh ánh dương:
- Một cánh sen rơi cũng làm mặt hồ nổi sóng, hạ sát Thái tử, chính là chấn kinh thiên hạ! Nếu thất bại, em tất nhiên bị lăng trì, nhưng nếu thành công, cũng là mười phần không thể tránh khỏi cái chết!
Vịnh Đan quỳ xuống, đầu gối liền đập mạnh vào nền đá, Gia Hỷ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217705/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.