Hoàn Nhan Viên Hạo uể oải nằm nghiêng trên tháp dài, tóc không vấn cứ thả tự do lên bạch y, sống mũi cao tinh xảo ánh chút hồng hồng, phiếm mắt cũng hơi đỏ, mị dược qua một đêm tuy giảm bớt nhưng vẫn chưa hoàn toàn hết hẳn.
Hồng Thất tiên sinh đưa thuốc đến, hương đắng ngắt đặc quánh tỏa ra khiến Triệu Tử Đoạn đứng cạnh cũng phải nhăn mặt.
Hồng Thất tiên sinh trấn an:
- Điện hạ, thuốc này chỉ cần dùng hai lần, sẽ không để lại di chứng gì!
Hoàn Nhan Viên Hạo nhàn nhạt uống, mi mắt hơi nâng lên, đắng thế này, liệu Gia Hỷ nàng có chịu được, ắt hẳn sẽ rất thống khổ bài xích đi. Thuốc trôi qua cổ họng, dư vị gay gắt xộc thẳng lên mũi, thật không dễ chịu:
- Phái người điều tra xem, hôm qua kẻ nào động tay vào rượu!
Triệu Tử Đoạn sớm đã lệnh cơ quan xếp đặt sẵn thăm dò, chỉ có điều nhanh như vậy thật chưa có tin tức.
Hắn đành nói sang chuyện khác:
- Chủ nhân, thuộc hạ đã cho người đưa lễ vật đến Thục Trinh Huyện chúa, thuốc giải cũng bí mật giao tận tay cận nữ nàng.
Hoàn Nhan Viên Hạo gật đầu, vị thuốc đắng lưu cữu phảng phất càng khiến hắn nổi lên một cỗ đau lòng day dứt.
Cầm Tử lẳng lặng vào phòng, thì thầm với Triệu Tử Đoạn mấy câu, chợt thấy thần sắc hắn tối đi không ít. Hoàn Nhan Viên Hạo cau hàng mày như vẽ lại, mắt phượng thâm u:
- Có chuyện gì?
Triệu Tử Đoạn lắc đầu, thở dài:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mac-tan-thiem-dai-mac-huong/2217707/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.