Trước khi ta và Lục Thiếu Vũ rời đi, ta đến thăm những người hàng xóm đã từng đến thăm y khi y dưỡng thương ở đây.
Y để lại cho mỗi nhà một khoản bạc, coi như là lời cảm tạ.
Xe ngựa đi được nửa đường, Lưu Trường An đuổi kịp, trong lòng ôm quần áo và giày tất ta đã từng làm cho hắn.
Hắn không biết thân phận của Lục Thiếu Vũ, nói chuyện với Lục Thiếu Vũ vẫn không khách khí.
“Ngươi, cái tên lừa đảo này, muốn đưa Trầm Ngư đi đâu?”
Lục Thiếu Vũ định xuống xe ngựa phân bua, bị ta ngăn lại, “Hà tất phải so đo với loại người như hắn.”
Lưu Trường An đặt quần áo và giày tất trong tay trước mặt ta, giọng nói hơi run rẩy.
“Trầm Ngư, nàng xem, những thứ này đều là nàng làm cho ta, từng mũi kim sợi chỉ đều là tình cảm nàng dành cho ta. Ta đúng là đã lừa nàng, nhưng nói cho cùng cũng là sợ mất nàng.”
“Nàng đã làm cho ta nhiều như vậy, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ rơi ta. Hai chúng ta từ nhỏ đã cùng nhau trưởng thành, nàng biết ta sẽ không bạc đãi nàng, sau khi thành thân nhất định sẽ đối xử tốt với nàng.”
Ta nghe những lời hắn nói, chỉ thấy nực cười.
Ta ngồi trong xe ngựa, đáp lại hắn, “Ngươi đã biết ta làm cho ngươi nhiều như vậy, thì càng nên biết hành động lần này của ngươi đã gây tổn thương cho ta sâu sắc đến nhường nào. Ngươi nói sau này thành thân sẽ không bạc đãi ta, nhưng mà, ngay lúc này ngươi đã bạc đãi ta rồi, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-giau-ta-cuoi-vo-ta-giau-han-lay-chong/5212549/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.