Bạch Giang Xuyên thấy chân cô bắt đầu chảy máu, lớp băng gạc dày quấn bên ngoài cũng bị máu nhuộm đỏ, ngay sau đó bắt đầu cho phép cô quỳ bò.
Cả người Lật Thế chỉ có một chiếc áo khoát màu đen bao bọc, đến nội y cũng không có.
Mông nâng lên, quần lót màu trắng bên trong bị lộ ra hoàn toand, phác họa rõ ràng môi âm hộ, vú trắng nõn rũ xuống, mềm mại như bánh bao, một tay liền có thể cầm hết.
Bạch Giang Xuyên ngổi xổm trước mặt cô, tùy ý đùa bỡn hai vú.
Lật Thế không ngừng lảng tránh, co quắp cơ thể, tính toán trốn thoát cái tay kia, hắn đột nhiên rụt tay lại, cách áo khoát tát lên vú cô.
"Đau. . . . . ."
"Đau còn dám phản kháng? Có tin tôi đánh chết em không?"
Cô sợ hãi cúi đầu, bộ dạng khuất nhục quỳ xuống, xoay người thuận theo hắn.
"Không cần, không cần đánh, tôi bò, anh có thể buông tha cho tôi được không?"
"Tôi lần đầu tiên nghe yêu cầu vô lý thế này đấy."
Hắn nắm tóc cô lên, lạnh lùng nói, "Em là người của tôi, tôi muốn đối đãi như thế nào liền đối đãi như đấy. Bây giờ từ chỗ yeutruyen.net này bò tới cửa cho tôi, bò nhanh lên, nếu không Bin Laden liền cắn chết em."
Lật Thế hít mũi, tóc tai lộn xỗn bị hắn buông ra, tóc ngắn dính trên mặt, cả khuôn mặt đều trở nên chật vật, cả người bất ổn lay động, cẳng chân bị thương dùng sức bò về phía trước.
Chó săn như hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-con-dang-so-hon-cun/3217270/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.