Căn nhà trống trãi , chỉ còn lại người đàn ông đang đứng trong bếp. 
Bao nilon trong tay Bạch Giang Xuyên rơi xuống, đưa mắt nhìn giường hỗn độn, lông mi dài rũ xuống, chậm rãi xoay người, hai mắt thâm thúy lạnh băng nhìn người đàn ông. 
"Ông thả cô ấy ra!" 
Âm thanh âm trầm ,vang lên trong căn phòng mang đầy cảm giác áp bức. Bin Laden nghe ngữ khí của hắn liền hiểu, tư thế phòng bị, yết hầu phát ra tiêng gầm gừ. 
"Mày có thấy sao? Bạch Giang Xuyên, tao không tìm mày tính sổ, mày liền không để người ba này vào mắt!" 
Bạch Thanh cầm dao phay* nghiêm túc chỉ vào hắn, "Tao cho mày ở đây dưỡng bệnh, không phải để mày tán tỉnh nữ nhân! Thứ vô liêm sỉ, đứa hạnh y như bà mẹ đê tiện của mày. Hôm nay tao nhất định phải dạy dỗ mày một trận!" 
Bạch Giang Xuyên lạnh lùng nhìn ông ta cầm dao phay đi tới, chuẩn bị sẵn sàng giết chết đứa con là hắn đây. 
Không đợi Bin Laden tấn công, Bạch Giang Xuyên trước ánh mắt kinh ngạc của Bạch Thanh, nắm lấy cánh tay ông ta, xoay người lại, rắc một tiếng, tay đã bị trật. 
Bạch Thanh đau đớn phát ra tiếng rống giận, sức lực chẳng thể nào địch lại hắn, Bạch Giang Xuyên đá một cái, cả người liền lăn tới sopha, đầu đập vào chân ghế sắc bén, đau đến choáng váng mặt mày. 
"Ông vẫn cho rằng tôi là đứa trẻ mười tám tuổi tám năm trước sao?" 
Bạch Giang Xuyên không nhanh không chậm đi tới, dùng sức dậm chân chế trụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-con-dang-so-hon-cun/3217269/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.