Từ lúc sư phụ bế quan cho tới nay, Đường Táo mỗi ngày đều rất lo lắng, sợ sư phụ xảy ra chuyện gì. Nàng cả ngày không có lòng dạ nào mà nuốt trôi cơm được, quanh ra quẩn lại chỉ nghịch Đường Cao. Hiện giờ ngồi ở bàn ngoài Thừa Hoa Điện, nghĩ đến có thể thấy được sư phụ trước tiên. 
Sư phụ nói, chậm thì mười ngày, lâu thì một tháng. 
Đường Táo biết, lấy tính tình của sư phụ, tất nhiên là vế trước. 
Lúc này đây, Đường Táo cũng sai lầm rồi. Mười ngày rồi, sư phụ không có đi ra. Đường Táo càng lo lắng nhiều hơn, vội đi tìm Phù Yến. Phù Yến trấn an nàng, bảo nàng đợi thêm mấy ngày nữa. Nhưng Đường Táo làm sao mà chờ được, sư phụ nói có thể là một tháng, nếu nàng tùy tiện đi vào đó, vạn nhất… 
Đường Táo không dám, nhưng càng lo lắng hơn. 
Ba mươi ngày trôi qua, Đường Táo không thể chờ đợi được nữa. Phù Yến cũng thấy có chút không ổn, theo Đường Táo đi vào mật thất Trọng Vũ bế quan. Mật thất là một tòa hầm băng, tu vi Đường Táo thấp,  vừa tiến vào liền có chút không chịu nổi, hầm băng vạn năm này làm nàng có chút run rẩy, nhưng vừa nghĩ đến sư phụ ở bên trong thì cũng đành phải tiến vào. 
“Sư phụ!” Đường Táo lớn tiếng hô một câu, nhìn người nằm trên mặt đất. 
Phù Yến cũng có chút ngu ngơ, nhìn người nằm trên mặt đất mà vẻ mặt kinh ngạc. 
Đường Táo không nghĩ tới lại nhìn thấy được tình cảnh như vậy, hoang mang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-tao-ky/1989991/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.