Edit: Khả Khả
Phản tặc ẩn nấp trong sơn trại trong núi Vân Linh, địa điểm hẻo lánh, đường xá khó khăn. Đặc biệt, sau hai ngày mưa lớn, trên núi phủ đầy bùn đất, vô cùng lầy lội, chỉ cần vô ý thì bùn bám đầy người, tay chân không nhanh nhẹn thì có khả năng sẽ lăn xuống núi.
Hơn ba mươi tên phản tặc đồng loạt bị bắt trói, trói xâu thành một dây như xâu bắp ngô bị Cẩm Y Vệ áp xuống núi, tên tăng nhân giả Lâm Ngọc gặp trong chùa cũng nằm trong số đó.
Lâm Ngọc lúng túng ngồi trên con ngựa của Lý Hạc Minh, một tay cầm dù, một tay cẩn thận nắm dây cương. Nàng thấy từng người từng người một đi dọc theo sườn núi, bất giác nàng nhận ra một chuyện, lát nữa nàng phải xuống núi bằng cách nào đây?
Hà Tam thừa lệnh Lý Hạc Minh trông coi Lâm Ngọc, hắn thấy nàng căng thẳng túm dây cương, thầm nghĩ có lẽ nàng sợ hãi, nên quan tâm nói: “Có phải Lâm tiểu thư chưa từng cưỡi ngựa đúng không?”
Ngựa này của Lý Hạc Minh là chiến mã do Hoàng Thượng ban thưởng, nó cao gầy hơn những con ngựa bình thường, tính tình còn quái đản, Lý Hạc Minh mất hơn nửa tháng mới thu phục được nó, không ngờ lúc này nó lại ngoan ngoãn để Lâm Ngọc ngồi lên.
Lâm Ngọc khẽ gật đầu: “Chỉ cưỡi qua được vài lần, khi còn nhỏ ca ca có dạy ta cưỡi ngựa con, nhưng khi ấy ta không đủ sức nắm dây cương, suýt nữa té ngựa, từ đó về sau, người nhà không cho ta động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329152/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.