Edit: Khả Khả
Thần sắc Lý Hạc Minh bình tĩnh, tựa như chỉ là thuận miệng hỏi đến, muốn biết lý do từ trong miệng Lâm Ngọc, nhưng, Bắc Trấn Phủ Sử mở miệng ra để thẩm vấn khâm phạm, có câu nào là không mục đích đâu.
Lâm Ngọc không dám trả lời, cũng không thể hiểu được vì sao hắn lại hỏi như vậy. Như thế việc từ hôn này là cho một mình nàng làm bậy, hắn không hề có lỗi.
Lúc trước, Lâm Ngọc tham gia bữa tiệc của Dương gia, có gặp đại tẩu Từ Thanh Dẫn của hắn. Mỗi câu mỗi chữ Từ Thanh Dẫn “nhắc nhở” khi đó, đến nay nàng đều nhớ rõ.
Nàng không hề muốn nhớ lại những lời ẩn ý châm biếm kia, nhưng mỗi một câu chữ đều đánh vào thân thể ốm yếu khó bề mang thai của nàng, gần như muốn công khai nhục nhã nàng, còn nói Lý gia hiện giờ chỉ còn một mình Nhị Lang, bảo nàng phải điều dưỡng thân thể cho tốt, nếu không sinh được con, sau này Nhị Lang không còn mặt mũi đi gặp liệt tổ liệt tông.
Ngoài ra, còn có một chuyện khiến Lâm Ngọc để tâm.
Ngày đó, Từ Thanh Dẫn có nói với nàng: “Lời này vốn dĩ ta không nên nói, nói ra thì bảo ta nhiều chuyện, nhưng Lâm tiểu thư xuất thân cao quý, đương nhiên sẽ không phải cúi đầu để làm hài lòng ai cả, ta mà không nói chuyện này thì trong lòng ta lại bất an!”
Nàng ta ấp úng nói đông nói tây nửa ngày, cuối cùng làm bộ như bất đắc dĩ, đè thấp giọng nói với Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329151/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.