Dịch: Phương Dưa | Beta: Phương June 
*** 
Ngài trêu chọc y làm gì. 
Trong ba nước, nếu so về lực lượng vũ trang như bộ binh, kỵ binh, cung binh, Bắc Uyên chắc chắn đứng đầu. Nhưng khi hai nước giao tranh, phần lớn thời gian là đánh vào quân lương, thuế ruộng, trang bị vũ khí và cả dân tâm hướng về đâu. Trên phương diện này thì cả Bắc Uyên và Đông Lăng đều không phải là đối thủ của Nam Tĩnh. 
Bắc Uyên đã dùng lực lượng toàn quốc để quét sạch Tây Hạ, cần phải nhanh chóng nghỉ ngơi để lấy lại sức tiếp tục chống phá giặc ngoài, trấn an lòng dân. Mục tiêu hàng đầu của họ là tìm được di bảo Tây Hạ đã bị Cố Như Chương cất giấu và tiêu diệt hoàn toàn nguy cơ tiềm ẩn ở Hoàng Thành Ti. Uyên Đế dù có muốn chống lưng cho con trai đến mấy cũng không thể nào xuất binh đánh Đông Lăng vào lúc này. 
Nhưng Nam Tĩnh thì lại có thể. 
Mấy năm nay Nam Tĩnh đã âm thầm trở thành bá chủ trong bốn nước, đương lúc dân giàu nước mạnh thì thứ họ có chính là sự tự tin và cũng càng có thực lực để đối phó một Đông Lăng nho nhỏ. 
Một nước lớn có lễ nghi nhưng một khi đã ngang ngược bá đạo thì cũng không kém man di. Mà lãnh thổ Đông Lăng cùng lắm chỉ được ba bốn phần mười Nam Tĩnh, đương nhiên không thể nào chống lại cảm giác áp bách mà mười vạn tinh binh Nam Tĩnh mang lại. 
Bọn họ không muốn đánh, có muốn cũng đánh không nổi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vi-hoang-de-yeu-nhau-nhu-the-nao-/3570904/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.