Quan Hạcảm giác chưa bao giờ mình đen như ngày hôm nay, thoạt đầu thì trời mưa, mưarấm rức trọn ngày, đến sẩm tối vẫn chưa ngớt. Dịp cuối tuần, đúng giờ tan tầmcao điểm, xe bus chẳng khác nào cái hộp cá mòi, trên tay mỗi người là một chiếcô sũng nước, giơ lên không được mà đặt xuống cũng chẳng xong. Kế bên cô là mộtphụ nữ trạc tuổi trung niên xách túi to túi nhỏ đựng thức ăn tươi sống mua ởsiêu thị, cây rau diếp xanh mơn mơn quệt vào quần Quan Hạ, khủy tay tựa ngaychỗ thịt đông buốt cả da, lại thêm cái ô vừa lạnh vừa ướt dán trên lưng cô.
Lúctiếng chuông tin nhắn điện thoại vang lên, Quan Hạ đành chật vật co một tay mòmẫm tìm di động, vừa lật được nắp gấp, bất thình lình nghe “ầm” một tiếng, cảthân xe đã sững lại, bác tài thắng gấp, toàn bộ hành khách trên xe không hẹn màcùng ồ lên thất thanh, rồi đồng loạt ngã dúi dụi về phía trước. Chiếc điệnthoại Quan Hạ đang cầm ngay tức khắc theo quán tính văng khỏi tay, rơi bốp mộttiếng nặng trịch xuống sàn xe.
Suýtnữa Quan Hạ ngã đè lên người lên người phía trước, vừa đứng vững đã liến thoắngnói “Xin lỗi”, đoạn lách qua nhặt điện thoại, vậy mà lúc mở máy ra xem thìkhông tài nào khởi động được nguồn, còn chưa kịp kiểm tra xem ai vừa gửi tin,có thể Thư Hi Viên nhắn, mà e là đài phát thanh. Bụng dạ cô nôn nao, có điềuđuôi xe bus bị một chiếc ô tô lấn làn đường ưu tiên đâm vào, bác tài hằm hằmnhảy xuống, đôi co với chủ nhân chiếc xe kia, trong xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thuong-phon-hoa/1245912/quyen-5-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.